Khi chàng trai vừa rơi khỏi bến sân ca
Nhận ra rằng chưa nói câu lịp
Trên đồi cao kia một cơn gió nổi lên giữa bầu trời đêm
Nơi nhà bên là một cô gái trong heo bên xe không người
Chiếc xe rời đi rồi,
nước mắt cô khẽ rời,
phím mắt đi một hoang trời
Chàng trai quyết rời lên thành đâu,
nhiều năm song do
Tin dù sao thì cô ấy vẫn sẽ đợi thật ra điều đó
Để qua đau đớn cho người ở lại
Rồi một hôm chàng quay về nơi họ đã thành đôi
Những cô gái ngày xưa đã ra đi rồi ngồi vùng sương khấu
Chẳng chai nước mắt lại rời
Họ từng mong sẽ luôn nắm tay đến khi già
Trông khóm hoa rất xinh phía sau nhà
Thế nhưng mà họ đâu biết là
Thời gian cứ trôi dần qua
Rồi mai khi gió lên giống như thói quên
Chàng trai rất lâu vẫn không thấy quên
Núi cao sông dài,
biết đâu mai này gặp lại
Kìa gió đã lên rồi,
nỗi cô đơn cùng trăng rơi
Khi chàng trai vừa rơi khỏi bến sân ga nhận ra rằng trời nói câu xin chào
Nêm đầy sao thì một cô gái ngăn ngờ ngước đến trời cao
Sau nhiều năm mà cô vẫn cứ chông mong,
vẫn nuôi hy vọng
Vẫn chông theo trên xe dẫu không ai la nghe,
vẫn mong người quay về
Ngày chàng trai rời về thành đô
Cô gái đừng đo lâu thật lâu
Chàng trai vẫn không quay đầu nặng mang tổn thương
Cô gái đau đớn bố lại phía sau
Rồi một hôm trời mưa lại rơi
Chàng quay về nơi
Nhưng cô gái đã sang phía bên kia chơi
Mọi điều quyết ra
Chàng trai mất tất cả rồi
Họ từng mong sẽ luôn nắm tay đến khi xa
Trong khóm hoa rất xinh phía sau nhà
Thế nhưng mà họ đâu biết là
Khoảng cách cứ trôi dần xa
Rồi mai khi gió lên giống như thói quen
Trần trời rất lâu vẫn không thế quên
Nỗi cao sông dài biết sẽ không thể gặp lại
Kìa gió đã lên rồi,
nỗi cô đơn cũng chẳng rơi
Nỗi đau bên mày chưa quay
Kìa gió đã lên rồi
Nỗi cô đơn cũng chẳng...
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật