Em gái vườn quêCuộc đời trong trắng*** mưa dậy nắng mà em biết yêu chăng đẹp ngày ***Anh biết mặt emvô chiều bên thềmDòng hò em đềm và đôi mắt em lòng lanh sau ***Ai hát ngoài áochừng ngồi giặt áoSông hò em qua mãnh ướt ai rót mật vào lòngAnh cuốc vườn sau,mặt trời trên đầuEm ước mong đầy đó trung lòngMưa lấy hoa cà,xa em quá mằn mà,Và thương bao giọt môi đẹp má mằn môi.Giam miếng trầu cay,một buồng câu trăng,Một buồng câu trăng mà duyên đôi ta nên vỡ thành trăng.mà duyên đôi ta nên vỡ thành trồngmột tục lèo tranhmột vầng trăng trònmột vầng trăng trònmà tha thít yêu cho hết tơ lòngcho đến ngày maidù mưa hay nắnglòng ta vẫn thắmTa xây dựng đời nàyTa cóbàn tayMột tình yêu nàyMột đời sống vậy thì đâu khó chilập biến va trờigió sao ao bèo em thương anh không kể là dâu nghèomiền dân tình đặng dân kêu núi cao em không trèosông sâu em cũng lội bàn đeo em cùng quamà duyên đôi ta nên vỡ thành trâumột túc lều tranhmột vầng trắng trònmột vầng trắng trònmà tha thiết yêu cho hết tơ lòngcho đến ngày maidù mưa hay nắnglòng ta vẫn thấmĐổi chúng ta xây dựng đời nàyTa có bàn tayMột tình yêu nàyMột đời sống vậy thì đâu khó chiLập biến va trờiTa có bàn tayMột tình yêu nàyVậy thì đâu có chi lập biển và trời