Ngỡ tình xóa nghĩa nặng,mây mù lại phụ răngLặng lặng gieo sắt áp đắt,khiến tình càng chia cắnAnh hiếu thăng bỏ mặt,em ngậm ngùi cay đắngDù bền chặt cũng rỡ ràng,em ngậm ngùi than vangEm còn những thiếu gió đang cố gắng để hoàn thiện hơnAnh toàn tính thiệt hơn,chuyện nhỏ con sẽ trở thành lờKhông thể nào chịu nỗi,anh cắt tơ hồng làm đôiMuốn về phương trời mới,toàn đời sẽ sắp nơiTa chỉ là người xưa,quan tâm nhau làm gì nữaEm gục đầu nghiêng đưaTrời cao tháo đói lòng đổ mưaPhải cử tuyệt đối nữaĐau thương âm thầm đầy đưaTim của em tan dữNhư đang đứng ngay trên đông lườngTa từ nay chấp hếtDừng chân tại một hối kếtEm giữ lại đường nétTạm biệt với anh nhìn chiều mếnKhi ô anh đến,em mong anh sẽ bình yênĐừng phụ phàng đời nguyên,để em sống những ngày lượm thiênVề dài anh,nếu hỡi lộn nhau,vậy đành thôiCầu mong những yêu thương sẽ luôn đếnĐừng phụ vàng để em sống,lương thịEm còn một thứ rốt đang cố gắng để hoàn thiện hơnAnh toàn tính thiệt hơn,chuyện nhỏ con sẽ trở thành lờngKhông thể nào chịu nỗi,anh cắt tơ hồng làm đôiMuốn về phương trời mới,buồn đời sẽ xa ngờTa chỉ là người xưa,quan tâm nhau làm gì nữaEm gục đầu nghiêng ngứa,trời cao thấu đổi lòng đổ mưaPhải cử tuyệt đôi lứa,đau thương âm thầm đáy đưaTim của em tan dữ,như đang đứng ngay trên đống lườngĐâu mưa,phải cử tuyệt đối lứaĐau thương âm thầm đầy đưaTim của em tan dữ,như đang đứng ngay trên đồng ngựaTa từ nay chống hết,dừng chân tại một hối kếtĐừng phụ vang đầy nghiên,để em sống những ngày lướng thiênPhụ vang đầy nghiên,để em sống những ngày lướng thiên