Khi tôicòn là hạt bùiNgười đã lên tàu đi xaxa khi quê hương còn chìm nỗingười đã lên tàu đi xakhi tới còn lá hạt bồingười đã lên tàu đi xakhi bên nhà rồng đầy nước mắtdấu chân băng đặt trống nàyngười dưng dưng nước mắt trái tim cầm dẫn hùng bừngkhi tôi còn là hạt bụi người đã lên tàu đi xakhi quê hương còn chìm nỗi người đã nên tàu đi xađể tôi để tôi để nghe tim mình thay đổi để người người sống tự doNgười đã lên tàu đi xa,khi đến nhà rồng đầy nước mắt,dấu chân bác đặt trong người.nàyChẳng người dưng dưng nước mắt,trái tim cầm giận bừng bừngKhi tôi còn là hạt bụi,người đã lên tàu đi xanỗi người đã nên đâu đi xa