Một mùa
nước lạ,
nước nổi quê mình
Một mùa gió lờ,
gió lùa bờ canh
Nhà tranh bếp siêu rung rinh,
bầy con trẻ thờ im thinh
Ngày mùa nước lên,
là cha sớm đi chưa bình minh
Lạng nghèo xác xơ,
đứa trẻ bơ phơ Lạng lội cấm cơ,
vì dâu mẹ
trâu ơ
Mẹ trong đứa con đi sông
Chiều buông nó hay mưa giông
Thấy hình bông cha cùng anh úng tư đi từ xa
Ngày xa xa thêm bao ngày qua
Khi cánh dịu lá lơi,
nước xanh thay màu,
nước sôn trôi về đồng khô nặng dài Mộ nặng dài,
mong quà chung đây,
cá thương cuồng đầy
Thương
mãi treo dòng quay,
biết bao tháng ngày nước người dân chài
Mà không phải mai tóc nhớ mùi nước sông
Nước sông cưu lòng
Lại mùa nước lơ
Nước nổi không về
Lại mùa gió lơ
Thuông xanh xao,
chờ cơn gió dòng năm nào
Môi muộn ướt lên,
là bao sót xa đi tim buồn
Ước xanh tai màu nước son trôi về đồng khô nắng
Cô nằm cháy, mong quà trông đầy
Cá cơm của đây
Thương
mãi treo dòng quay
Biết bao tháng ngày nước người dân chạy
Bạc phai mãi tóc nhớ bụi nước sông
Nước sông cưu lâu
Lại mùa nước lơn
Nước nổi không về
Lại mùa gió lơn
Gió nằm im rê
Chờ cơn gió dòng năm nào
Mỗi mùa nước lớn
Là bao xót xa đi tìm buôn
Làng trên cuối thôn xanh sao
Chờ cơn gió dòng năm nào
Là bao xót xa đi tìm quên