Một mùanước lạ,nước nổi quê mìnhMột mùa gió lờ,gió lùa bờ canhNhà tranh bếp siêu rung rinh,bầy con trẻ thờ im thinhNgày mùa nước lên,là cha sớm đi chưa bình minhLạng nghèo xác xơ,đứa trẻ bơ phơ Lạng lội cấm cơ,vì dâu mẹtrâu ơMẹ trong đứa con đi sôngChiều buông nó hay mưa giôngThấy hình bông cha cùng anh úng tư đi từ xaNgày xa xa thêm bao ngày quaKhi cánh dịu lá lơi,nước xanh thay màu,nước sôn trôi về đồng khô nặng dài Mộ nặng dài,mong quà chung đây,cá thương cuồng đầyThươngmãi treo dòng quay,biết bao tháng ngày nước người dân chàiMà không phải mai tóc nhớ mùi nước sôngNước sông cưu lòngLại mùa nước lơNước nổi không vềLại mùa gió lơThuông xanh xao,chờ cơn gió dòng năm nàoMôi muộn ướt lên,là bao sót xa đi tim buồnƯớc xanh tai màu nước son trôi về đồng khô nắngCô nằm cháy, mong quà trông đầyCá cơm của đâyThươngmãi treo dòng quayBiết bao tháng ngày nước người dân chạyBạc phai mãi tóc nhớ bụi nước sôngNước sông cưu lâuLại mùa nước lơnNước nổi không vềLại mùa gió lơnGió nằm im rêChờ cơn gió dòng năm nàoMỗi mùa nước lớnLà bao xót xa đi tìm buônLàng trên cuối thôn xanh saoChờ cơn gió dòng năm nàoLà bao xót xa đi tìm quên