Một mùa nước lên,
nước nổi quê mình
Một mùa gió lên,
gió lùa bờ kinh
Nhà trăn bếp siêu rung rinh,
bầy con trẻ thờ im thình
Ngày mùa nước lên,
là cha sớm đi chưa bình minh
Lạng nghèo xác xơ Đứa trẻ bơ phơ
Lạng lội cấm câu Dĩ dầu mẹ trông
Mẹ trông đứa con đi sông Chiều buông nó hay mưa dông
Thấy hình bóng cha cùng anh úng tư đi từ xa
Khi
cánh diêu lạ lời
Nước xanh thai màu
Nước son trôi về
Đồng khô nắng cháy
Món quà trống đầy,
cá tôm cua đầy
Thương mãi treo dòng quay
Nhét bao tháng ngày
Nước nuôi dân chài
Bạc phai mãi tóc
Nhớ bụi nước sâu
nước sông tựa qual
...
Cành yêu là lời
Nước xanh thai màu
Nước son trôi dẹ
Đồng khô nắng cháy
Món quà trống đầy
Cá tôm cua đầy
Thương mai trèo dòng quay
Biết bao tháng ngày
Nước nuôi dân chài
Mai tóc nhớ mùi nước sâu
Nước sâu thương lòng
Lại mùa nước lơ
Nước nổi
không về
Lại mùa gió lơ
Gió nằm im re
Làng trên cuối thôn xanh xao
Chờ cơn gió dòng năm nao
Mỗi mùa nước lên
Là bao sót xa đi tìm quên
Làng trên cuối thôn xanh xao
Chờ cơn gió dòng năm nao
Mỗi mùa nước lên
Ta bao
sống sáng
đi tiếng quên