Thời gian qua đi khi ngoạnh lại ta có chi
Mãi sống cho cho cầu anh em không nghỉ suy
Nhiều năm phong sương đôi tay mười ngón ta tới
Chắp và thêm đôi vai liêu siêu cũng chỉ vì
Sống cứ mang thương những kẻ vong tình bồi nghĩa
Lòng nhân ôi sao mơ toàn xấu vậy kìa
Sống không cho nhưng sao thích nhận trái thơm
Sống rồi cha ta tâm nhưng luôn đem ra thấp nhà
Đời như con sông có lúc đục có lúc trông
Thế cơ sao ta không yêu thương nhau thật lòng
Để khi lâm quý sẽ có người gian cánh tay
Cứu lấy ta qua cơn phong ba qua đầm lầy
Chẳng biết gì nhưng chắc chắn biết điều phải biết
Bội ấn vong ấn mai sao chẳng tồn tại
Chơ lung lầy lào đào như buồm lướt khơi
Gió cuốn xoay thì theo lương tâm trôi giả tờ khắp nơi
Kế không thất lòng
Rồi xa chi nhiều đêm đêm nàng tầm ca
Mai ló âu ngày đêm
Vì suy tính những mâu cầu âm thầm
Sống không say lòng,
giấu mất đi nhiều nhưng không thèm lượng tâm
Ở trên có trời cao,
sẽ minh chứng cho những điều ta làm
Đời như con sông,
có lúc đục có lúc trông
Thế cơ sao ta không yêu thương nhau thật lòng
Để khi lâm quý sẽ có người gian cánh tay Cứu lấy ta qua cơn phong ba qua đầm lầy
Chẳng biết gì nhưng chắc chắn biết điều phải biết Bội ấn vong ân mai sau chẳng tồn tại
Chơ lùng lầy lào đào như buồm lướt khơi Gió cuốn xoay thì theo lương tâm trôi giạt ở khắp nơi
Kế không thất lòng,
rỗi xa chi nhiều đêm đêm nàng tầm càng
Mãi lo âu ngày đêm vì suy tình những mâu cầu ẩm thầm
Sống không say lòng,
giấu mất đi nhiều nhưng không thẹn lượng tâm
Ở trên có trời cao sẽ minh chứng cho những điều ta làm
Kẻ không thất lòng rối xa chi nhiều đêm đêm đang tầm can
Mãi lo âu ngày đêm vì suy tính những mâu cầu ấm thầm