Ver1 :
Tao mún được way lại và tao mún mình là thằng Tài
Là thắng JooBi lun rap chất và life,ở trong cái underground Việt này
Ngay bây giờ mệt mỏi và chán nãn lắm
Viết rap phải đi vần nhưng tao ko biết phải đi vần gì nữa
Tao đang rap lung tung linh tinh mất bình tinh thật sự mất bình tĩnh
Tao mún được ở nhà và nghe bà già tao kể chuyện
Tao them bữa cơm gia đình cũng mấy thằng anh dù ngoài trời mưa ướt mái hiên
Cũng mún ngủ nhưng nhắm đôi mắt lại thì lại mún làm cái gì đó
Rồi lại lôi thuốc ra đốt,vừa hút vừa thu
Đeo’ biết nên post lên mạng ko
Bởi vì thế nào cũng có thằng chống
Cũng có thắng nói thằng này rap đeo’ có vần cũng đeo’ có flow
Bây giờ thì tao lao đầu vào công việc như con thiêu than lao đầu vào lửa
Bởi vì ko còn cách nào nữa
Ko còn cách nào sửa / được cho con đường mà tao đã chọn
Cũng vì đồng tiền thôi
Cũng vì tiền tao mới đi tới cái hướng bế tắc
Mày tưởng đời mày cũng thế chắc
hook :
* damn 4 honey
and damn 4 money
tao mún buông xuôi cuộc đời nhưng mà giờ tao phải về đâu khi
tao ko còn gia đình,tao ko nhận ra mình
giữa cái xã hội toan tính hơn thua cay đắng này thì tao sống như người vô hình
ver 2 :
rap từng câu,thả trôi hồn vào dòng chảy
ver 2 tao rap theo flow,khi niềm tin bắt đầu gãy
ko còn tin ai hết,tao mún sống vì chính tao
vì gia đình,vì con zợ mà tao đã iu hơn chính tao
tao rap để nhẹ cái đầu nhưng ko phải đau vì công việc
mà chán chừong từng ngày từng giờ khi tình anh em dần cạn kiệt
giống như tao đã từng rap vài câu trong bài "cuộc đời tao"
rằng xung wanh tao ko còn ai chỉ còn 1 ngừoi là chính tao
*** má, tao mún như trứoc bên cạnh tao có khangkha
cuộc đời này đâu lấn lứot mặc dù tụi tao có bôn ba
còn bây giờ thì sao tao vẫn 2 bàn tay trắng
lặng 1 mình nứoc mắt tao rơi ngoài trời mưa rơi thay nắng
*** ông trời sao ông ko để giọt mưa kia ngừng rơi
*** cuộc đời ko biết bao giờ hết cuộc chơi
*** kiếp ngừoi có lúc bế tắc tao muốn buông lơi
*** khi mất tất cả vạn vật xung wanh tao đều buông rơi
hook :
* damn 4 honey
and damn 4 money
tao mún buông xuôi cuộc đời nhưng mà giờ tao phải về đâu khi
tao ko còn gia đình,tao ko nhận ra mình
giữa cái xã hội toan tính hơn thua cay đắng này thì tao sống như người vô hình
ver3 :
điếu thuốc gần tàn
và trời cũng gần sáng
mắt muốn nhắm tay muốn ngừng nhưng ngay lúc này tao vẫn ráng
viết cho hết ver 3 để cảm xúc ko con đây
để nỗi buồn ko còn ở đó và những cay đắng ko còn đây
chán chừong...ko biết viết thêm câu gì nữa
cứ viết thêm vài 3 chư rồi lại ko biết viết gì nữa
muốn uống 1 tách cà phê để đôi mătý ko còn nhíu lại
hay vứt bỏ tất cả những gì ở đây mà ko cần phải níu lại
beat còn 8 câu,nghe vang ở đâu 1 lời nói
"đời mày ko thảm đâu,cố gắng đi đừng vội,
mày đã từng vấp ngã,và đã cô gắng vựot wa
thì làm * gì vấp lần nữa mày ko có cửa vựot wa"
nhưng chỉ là tửong tựong thôi,để co câu vần rap tiếp
để chỉ viết 3 câu nữa thôi thì tao có thể ngáp tiếp
rồi 1,2 tiếng nữa thôi thì bình mình sẽ lại lên
và 1 ngày bế tắc của tao tiếp tục cũng sẽ lại lên