Thầm thương trùng nhớ em vẫn ngất ngỡ đây chờ
Dẫu biết chân tình chưa đủ lớn
Còn ràng rớt,
ngậm đắng một cây
Em sợ mình chẳng thể nắm tay
Phải vung vấy nghi cách đứng dậy
Sao khó vậy?
Em dành cả tương lai
Nhưng anh phải lòng yêu ai?
Sao gặp em anh phải tỏ ra ngần ngàn?
Em lùi lại một bước,
ngận ngơ nhìn người anh thương
Hợp thành đôi yên ương xanh bước trên đường
Chẳng buồn tương tư làm chi để đem trốn canh quanh đầu bước đi
Dành trong thanh xuân người trao mà anh nỡ mơ mang lá xa
Dừng lại em cũng đau lắm nhưng em không muốn mình phải vấn vương
Và em cũng biết định hướng người anh thương em thôi nhấn nhường
Nhưng kỷ niệm em đâu đã xóa
Em sẽ gom góp người vào năm mai
Để đợi tháng hoa mãi mãi
Thô điểm nhất không chút mơ phai
Dù sao cũng xin cảm ơn đã khiến cuộc sống em dặn dần
Bộn bề em xin nhận lấy
Nhưng cho anh hạnh phúc đông đêm
Em dành cả tươi,
em dành cả đêm
Nhưng anh phải lòng yêu ai?
Sau gặp em anh phải
tóa sáng ngàn
Em lùi lại một bước
Ngận ngơ nhìn người anh thương
Hợp thành đôi uyến ương
Xanh bước trên đường
Trong buồn tương tư làm chi
Nên em trốn cách ngoài đầu bước đi
Dành trốn thanh xuân gửi trao
Mà anh nỡ lắng là sao?
Dừng lại em cũng đau lắng
Nhưng em không muốn mình phải vấn vương
Và em cũng biết đình hương
Người anh thương em thôi nhấn nhường
Kỷ niệm em đâu nỡ xóa
Em sẽ gom góp gửi vào nắng mai
Để đường thắng qua mãi mãi
Tô điểm nhấn gấm chút mãi
Dù sao cũng xin cảm ơn
Đã khiến cuộc sống em dặn dần
Buồn bề em xin nhận lấy
Nhưng cho anh hạnh phúc đong đầy
Chẳng muốn tương tư làm chi nên em chọn cách ngoanh đầu bước đi
Dành cho thanh xuân người trao mà ai nữa ngó lắng lao
Dừng lại em cũng đau lắm nhưng em không muốn mình phải vấn vương
Và em cũng biết định ước người anh thương nên em rời xa
Kỷ niệm em đâu nữa xóa em sẽ gom gót cười vào đám mai
Để đừng thăng hoa mãi mãi,
tổ điểm những không chút mát vai
Rồi sao cũng xin cảm ơn đã khiến cuộc sống em dặn dần
Buồn mê em xin nhận lấy,
nhưng cho anh hạnh phúc đông đêm