Lời đăng bởi: lecaotuong
L’AMITIÉ
Beaucoup de mes amis sont venus des nuages, avec soleil et pluie comme simple bagage, ils ont fait la saison des amitiés sincères, la plus belle saison des quatre de la terre...
Ils ont cette douceur des plus beaux paysages, et la fidélité des oiseaux de passage, dans leur coeur est gravée une infinie tendresse,mais parfois dans leurs yeux se glisse la tristesse....
Alors, ils viennent se chauffer.... chez moi, et toi aussi tu viendras... Tu pourras repartir au fin fond des nuages, et de nouveau sourire à bien d'autres visages, donner autour de toi un peu de ta tendresse, lorsqu'un autre voudra te cacher sa tristesse... Comme l'on ne sait pas ce que la vie nous donne, il se peut qu'à mon tour je ne sois plus personne
S'il me reste un ami qui vraiment me comprenne, j'oublierai à la fois mes larmes et mes peines... Alors peut-être je viendrai, chez toi, chauffer mon coeur à ton bois...
(Tạm dịch)
TÌNH BẠN
Nhiều người bạn của tôi đến với những đám mây, với mặt trời và mưa như là một hành trang đơn giản, họ đã làm mùa cho những tình bạn chân thành, mùa đẹp nhất trong bốn mùa của trái đất...
Họ có hương vị ngọt ngào của các cảnh quan đẹp nhất, và lòng trung thành của các loài chim đã đi qua, sự dịu dàng vô hạn được khắc trong trái tim của họ, nhưng đôi khi nỗi buồn cũng thể hiện trong mắt họ ....
Hãy để họ đến và sưởi ấm mình ở nhà tôi, và bạn cũng sẽ đến... Bạn có thể rời khỏi những đám mây, Và khi người khác muốn giấu nỗi buồn của mình, một chút dịu dàng của bạn sẽ đem lại nụ cười trên nhiều khuôn mặt xung quanh bạn, ...
Cũng như chúng ta đã không biết những gì cuộc sống ban cho chúng ta, Nó có thể là tôi không còn trong mọi người nữa, nếu tôi có một người bạn thực sự hiểu tôi, tôi sẽ quên cả những giọt nước mắt và nổi buồn của tôi...
Vì vậy, có lẽ tôi sẽ đến với bạn, để nhiệt huyết của bạn làm ấm áp trái tim tôi ...