(Ver 1). Đâu là nơi bước chân ta khi mỏi mệt, có nơi tựa vào, có nơi quay về. Xa tận những áng mây bên kia đại dương. Hoà vào cơn mơ, chẳng thể nghĩ đến. Ai chạy theo tiếng ca mỗi khi chiều tà. Gió ma
Bài hat Nơi Pháo Hoa Tàn - TânPhạm. Đôi chân vô định, em bước vô hình. Giữa lòng thành phố vô tình. Chờ một ngày bình yên dẫn lối. Mà chỉ toàn cơn mưa ghé qua. Gió cuốn em về, phía bên kia đồi. Cuốn
Ngày em với anh gặp nhau. Mình đâu biết mai về sau. Ta yêu và trao đi hết con tim này. Cứ thế. ngoài kia thế gian đổi thay. Thì anh vẫn luôn ở đây. Mười năm, hai mươi năm nữa hay mãi về sau. Mà em có
Ver 1. Ngày mà mưa phủ kín con đường là khi mà ta nói câu chia ly. Không như người dưng thường hay vội vã. Tay em vẫn đang còn cố níu lấy. Một hai ba chiếc lá rơi đầy, mùa thu dường như gửi em câu chà
Có một thời anh ngẩn ngơ với những mơ mộng của tuổi đôi mươi. Những dòng thư vội ghi vấn vương. Gửi người mang ngàn nỗi nhớ thương. Khoác ba lô anh lặng lẽ với những suy tư dần hằn trên vai. Qua ngày