Ánh sáng của sự hào nhoáng làm che khuất em mờ đôi mắt. Bỏ lỡ anh lại đằng sau người tủi thân giữa những u sầu. Em vẫn lầm đường lạc lối sự ích kỉ đã vẽ nên tội. Vượt quá giới hạn em phải buông thôi.
Muốn hỏi anh bây giờ. Có còn yêu em. Bởi linh cảm của em. Anh đã thay đổi. Anh từng hứa. Sẽ mặc cho em chiếc váy cưới. Ôm em ngày đẹp nhất. Nhưng kết thúc như vậy anh có buồn. Nếu mai có xa em thì chậ