1. Những chuyến xe thời gian đưa tôi đi qua năm tháng. Những thanh âm mà tôi có lẽ đã mãi đánh rơi. cất đam mê vào trong căn gác chật hẹp. Nhìn vào trong tấm gương tôi không nhận ra mình . Ném cho tô
Thành phố đã về đêm. Đồng hồ như chậm thêm con đường nằm giữa câu hát bình yên. Mặt trăng trôi trên màn đêm gần nơi mây gió bước cùng đôi. Nàng tiểu thư ơi làm ơn đừng vào trong giấc mơ tôi. Người quá
Ngày xưa, ba mẹ anh gặp nhau ở nơi sóng vỗ êm đềm, dưới khung trời biển hát. Đi tìm nơi bờ vai một nơi để gọi là nhà, để trở về mỉm cười vào sáng thứ hai. Đi tìm nơi nghỉ chân nằm nghiêng nơi những rặ
Thành phố đã về đêm. Đồng hồ như chậm thêm con đường nằm giữa câu hát bình yên. Mặt trăng trôi trên màn đêm gần nơi mây gió bước cùng đôi. Nàng tiểu thư ơi làm ơn đừng vào trong giấc mơ tôi. Người quá
Dưới góc phố có ngôi nhà im lìm trong màu nắng. Khoảng sân bé nơi em ngồi tôi bỏ quên yên bình. Trở lại bên em những tối thứ Hai một mùa mưa ngâu rơi mãi. Đoạn đường lấp ló trốn trong những đêm khuya
Đêm niềm vui, nào cùng ca hát với tôi. Đêm dịu dàng, nhìn kìa em bước qua chân trời. Hãy nhìn xem, giờ tôi đang đứng vỗ tay. Bữa tiệc này, dành cho em đấy suốt bao ngày. Đêm tự do, đừng vội vàng hay đ
Đến khi tôi chạy xe về cuối bầu trời. Áng mây vẫn kể chuyện về em, thế gian tôi lăn dài trên đôi mắt nàng. Trong những giây cuối. Ngỡ như em chờ tôi nơi ánh đèn màu. Lúc hai ta chẳng còn đậm sâu. Ở nơ
Ngày xưa, ba mẹ anh gặp nhau ở nơi sóng vỗ êm đềm, dưới khung trời biển hát. Đi tìm nơi bờ vai một nơi để gọi là nhà, để trở về mỉm cười vào sáng thứ hai. Đi tìm nơi nghỉ chân nằm nghiêng nơi những rặ
Dưới góc phố có ngôi nhà. Im lìm trong màu nắng. Khoảng sân bé nơi em ngồi. Tôi bỏ quên yên bình. Trở lại bên em những tối thứ hai. Một mùa mưa ngâu rơi mãi. Đoạn đường lấp ló. Trốn trong những đêm kh