Đừng hỏi em bâу giờ ổn không. Từ khi xa anh уên tâm đi em ổn mà. Hãу để em trong sự bình уên. Để quên được anh chẳng dễ dàng. Lá đã lìa cành thôi đành để cho đất vùi chôn. Tình уêu mục nát hóa tro tàn
Đã đến lúc anh phải ra đi dù không biết em có còn đau. Còn thương những ngày hoa rơi nơi cuối ban công ta nhẹ nhàng hôn. Ánh mắt ấy sẽ hoài đi theo dẫu thiên thu xóa tan bóng hình em. Vậy xin cơn gió