Vòng tay em dần quá bé để ôm anh . Và em chưa từng nghĩ tới ngày xa anh. Em sẽ đớn đau đến nhường nào. Làm sao biết được. Vì sao kia một đêm bỗng chợt biến mất. Em luôn nghĩ đó chắc sẽ chỉ là mây đen
Như một vết thương mãi chưa lành. Khi bên anh trái tim càng đớn đau . Sao anh nỡ dối lừa?. Những tin nhắn vào lúc 2 giờ. Ôm ai trong tay nhưng lòng còn nghĩ đến. - Người đó chắc vẫn thức chờ. Sớm mai
E ko muốn cách xa đâu. E luôn tin ánh sáng nhiệm màu. Cho hai ta những phút bên nhau . Để e biết e đã gặp người. Mà e đã bao lâu mong đợi. Anh em mong a luôn gần em. E mong xuyên mau qua màn đêm. Ngư
Người ta nói em rằng chắc em sẽ chẳng biết yêu ai được đâu. Rằng người con gái thật đẹp giống như em chẳng dễ bên ai dài lâu. Mà anh nói. "Xanh thật xanh ở trong đôi mắt em. Tựa như biển sâu cuốn lấy
Đến đây gần em thêm, gần em thêm, người chớ ngần ngại . Để thấy em cần anh, em cần anh, yêu anh đến ngây dại. Và trong mỗi lần gặp gỡ từng ánh mắt, từng câu nói với anh. Chất chứa bao nhiêu tâm tư sâu
Ánh sáng mơn man về đây. Những ấm áp anh mang đặt lên đôi tay. Khiến bóng tối như trôi tựa làn mây bay. Dù chẳng phải cơn mơ. Mà thấy sao nên thơ. Sẽ mãi bên anh ngày sau. Dù tháng năm luôn trôi qua m