Một mình tôi ngồi trên sofa. Nhìn ra chiếc lá. Cứ rơi rơi ở hiên nhà. Tựa như muốn nói. Rằng cây với lá sẽ mãi cách xa. Dù cho có nghĩ ngày mai sẽ tới. Một hạnh phúc mới. Cớ sao chẳng thể quên được ng
Khi giọt lệ đã ngấn cay. Thân con mỏi mòn, xác con hao gầy. Con đi một mình nơi thế gian. Chân con lầm than, bước con xa Ngài. Tìm đâu thấy . Lối đi bình an giữa dòng đời đầy những dối gian. Con vô vọ