Ngập ngừng bước chân. Trên đỉnh Ngoạ Vân. Mây bay từ phía Triều Trần. Hỏi lòng vấn vương. Sao cứ khoác tấm áo bụi trần?. Sao chẳng như cây Thông Đàn. Reo tiếng hát như từ ngàn xưa. An Sinh năm xưa
gậy. Ta sẽ mang vinh quang cho non nước mây trời. Thuỷ triều huy hoàng một lần nữa lại sống dậy. Hook. It rise. Fall. All my warrior. Head up. Move. Khiến kẻ thù phải kiêng nể. Vì ta đâu có riêng lẻ
Một đôi chân mồ côi lẻ loi đi trên đường khuya gió mưa . Về nơi đâu tuổi thơ khi em mồ côi không nhà . Dòng nước mắt rơi trên đời em . Em lầm than trong cuộc đời . Trong miếng ăn từng ngày . Đã nhiều
muốn là người cuối cùng mà em yêu. Khoảnh khắc thấy em trên lễ đường. Cùng ánh mắt bóng dáng thân thương. Nhiều năm ấy chớp mắt trôi qua. Để ta giờ đây về chung một nhà. Và anh hứa yêu em suốt đời. Lời
Bài hát Định Mệnh Phải Không Anh - Lương Bích Hữu. Đôi ta hôm nay có lẽ đã phí duyên trời. Được gặp nhau mà sao giờ đây lạc mất nhau. Xem như hai ta có duyên nhưng không có phận. Đành ngậm ngùi nhìn