lặng lẽ băng qua. Luôn ghi nhớ những điều hay lẽ phải. Sống ở trên đời dù nhiều trái ngang. Trongđục, vàng thau, ai biết đến khôn cùng. Như đóa hoa đồng nội khiêm nhường. Tôi vững chí vượt lên số phận
tôi . Với dòng sông tuổi thơ . Và một giọng đò đưa . Vẫn neo đậu bến mô . Lang thang đi bốn phương trời . Nay về sông quê tắm mát . Sông Lam biết khi mô cho cạn . Ðụctrong, đụctrong nhục vinh hỡi
đi về lối cũ. Xuống đò một mình tôi. Với dòng sông tuổi thơ. Và một giọng đò đưa. Vẫn neo đậu bến xưa. Lang thang đi bốn phương trời. Nay về song quê tắm mát. Sông Lam biết khi mô cho cạn. Ðụctrong
dòng sông tuổi thơ. Và một giọng đò đưa vẫn neo đậu bến xưa. Lang thang đi bốn phương trời. Nay về sông quê tắm mát. Sông Lam biết khi mô cho cạn. Ðụctrong, đụctrong nhục vinh hỡi người. Câu đò đưa
mai tương lai cùng trở về. Trốngdục thề dưới hồng kỳ hô vang. Thịt xương tan đổ máu thấm không màng. ĐK. Yêu quê hương ta nhớ người thương. Sương tuyết rơi phủ kín chân trời. Nơi phương xa ai còn nhớ
người đi xa. Điệu ví quê nhà, mát ngọt miền quê ta. Miền quê anh đẹp từ câu hát. Lời quê anh gánh cả nỗi vui buồn. Đi muôn phương vẫn giận thương muối mặn. Miền đất Lam Hồng trongđục hóa trang thơ. Chữ
dành phần ai ?. Ai cũng một thời trẻ trai. Cũng từng nghĩ về đời mình. Phải đâu may nhờ rủi chịu ?. Phải đâu trongđục cũng đành. Phải không em, phải không anh ?. Chân lý thuộc về mọi người. Không chịu