-
Bài hát Tình Yêu Bất Tận - HKT. Thật hạnh phúc thật là vui. Vì được nghe tiếng em nói cười. Tháng ngày qua ta bên nhau ôi thật đắm say. Đừng vì ai em đánh rơi hạnh phúc nhé. Anh từng hứa sẽ mãi yêu
-
nói không vui vì nhớ, đâu có nghĩa là vẫn còn chờ. Em nói không vui chỉ là cớ, để đi bên người vốn đã có quyền chờ. Vậy thôi em ơi ta đã có những vết xước dù lội ngược dòng tìm nhau ngay từ đầu đã vấp
-
NẰM NGỦ EMRU. đừng che giấu em nhé nếu anh đang buồn. người an vui thường chẳng thức đêm thức hôm. mệt chuyện công việc anh muốn kể, thì anh cứ kể em nghe. đừng chỉ biết cố gắng mãi trong im lặng
-
chính là trên nụ cười em thôi. thế nên anh phải gây ra thêm tội. Bắt cóc con tim, không cho em tìm. Giấu hết suy tư, không cho em nhìn. Ngàn câu nói không bằng giây phút em làm tim lung lay. Một khoảnh
-
Dù em đã cố gắng cho tình yêu ngủ quên. Giả vờ như anh không có mặt ở nơi kế bên. Mà con tim vẫn cứ “ba da boom” mỗi khi. Mình trao nhau ánh mắt thâm sâu đê mê. Ôi anh làm em say mềm. Đêm về khuya và
-
. Để lại thấy trong cơn ngủ say, từ thưở nào . Giọt nước mắt muộn màng rồi trôi đến phương nào . Em gái ơi em sẽ lớn và thành đàn bà sớm thôi . Sẽ không còn bận tâm việc học, không cần gia đình mớm môi
-
vẫn thân thuộc như ngày ta bắt đầu. Em vẫn thường buộc tóc thật xinh đợi trông những lần đưa đón. Vẫn cười tươi vì những câu đùa cỏn con. Thức thật khuya chờ dòng tin nhắn chúc em ngủ ngon. Thật nhiều
-
Bài hát Bốc Bát Họ - Bình Gold. Biết điều tôn trọng người lớn đấy là kính lão đắc thọ. Đánh 83 mà ra 38 thì đấy là số mày max nhọ. Nhưng mà thôi không sao tiền thì mất rồi thì không việc gì phải nhăn
-
nghĩ mình sẽ gỡ gạt. Bắt đầu lại tất cả từ con số không. Bỏ lô,. Bỏ đề,. Bỏ cờ,. Bỏ bạc,. Thôi suy nghĩ mình sẽ gỡ gạt. Bắt đầu lại tất cả từ con số. Sầu. Ver 2. Bán hết nhà cửa để trả nợ vẫn không đủ
-
. Để mình ta với con tim khô cằn giá băng. Đêm hôm qua bỗng nhiên . anh nhìn thấy em trong giấc mơ,. mình ngồi cạnh thật lâu bên nhau lặng lẽ. . Đêm nay mơ bỗng nhiên anh lại nhớ em . trong cơn gió đông
-
Bài hát Một Thời Để Nhớ - Châu Khải Phong. Những kỷ niệm thật đẹp tuổi thơ trong ta khó quên . Những kỷ niệm một thời cùng nhau dưới mái trường này . Để bây giờ khi xa cách mỗi đứa đi mỗi con đường
-
. chốc, cảm nhận sức sống này. Thôi tôi sẽ nhớ em, nhớ ấn tượng đầu tiên. Em ngủ rất ngoan, trông thật bình yên. Tôi sẽ đến nơi, có bước chân theo chân tôi về nhà. Verse2. Tiếng chuông vẫn còn vang vọng
-
xanh. Và mỗi khi mây đen kéo tới mới thấy tia nắng thật là mong manh. Cơn mưa rơi đã bắt đầu rồi cớ sao nắng là vội vâng lời. Anh chạy nhanh rời khỏi thành phố nắng đã trốn ở chân trời. Gửi nụ hôn ở trên
-
sống bế tắc hãy bốc cho mình một bát họ. Mày chỉ cần photo cái chứng minh thư và sổ hộ khẩu. Mang qua tiệm cầm đồ không vấn đề gì về độ trẩu. Đọc cái địa chỉ nhà nó cho thằng em qua nhà mày check đã. Đưa
-
Anh nhìn em yên giấc dưới ánh trăng hiền hòa. Đêm này không mưa giăng cớ sao đêm lặng căm. Che người em thêm ấm khẽ thôi anh chở về. Đêm dài anh chúc em ngủ ngon. Em chờ anh quay bước khẽ thôi em mỉm
-
Dù rằng anh cũng biết. Phải tự dặn mình để tốt lên theo từng ngày. Anh vẫn có đôi ít thói quen không đáng khen trong cuộc sống . Vì ngày còn dài mênh mông. Vì sợ rằng tâm trí anh không đủ rộng. Nên
-
Sương đã ngủ. Đọng lại trên phiến lá rất xanh . Mà con tim anh chưa thôi nhớ em. Giữa mùa lặng lẽ trôi qua. Anh nghĩ về . Từng đêm bình yên đôi ta có nhau. Bàn tay em khẽ đan lên mái tóc anh . Mắt
-
còn yêu lắm. Cứ như vậy, sẽ mãi không đổi thay. Hook. Nhớ em. anh rất muốn bên em, đặt bờ môi hôn thật sâu, đôi . ta nhìn nhau đắm đuối. Nhớ em. đã như thói quen rồi, mặc thời gian trôi, chỉ cần em thôi
-
còn yêu lắm. Cứ như vậy, sẽ mãi không đổi thay. Hook. Nhớ em. anh rất muốn bên em, đặt bờ môi hôn thật sâu, đôi . ta nhìn nhau đắm đuối. Nhớ em. đã như thói quen rồi, mặc thời gian trôi, chỉ cần em thôi
-
Bài hát Cũng Đành Thôi - Đức Phúc. Em Gọi Anh Lúc 3 giờ sáng . Anh lặng nghe rất êm từng tiếng thở . Hai tuần ta cách xa rồi đấy . Chắc giờ anh cũng không còn bất ngờ . Lời chia tay em giữ thật lâu
-
Bài hát Là Do Em Xui Thôi - Khói, Sofia (Đan Trang), Châu Đăng Khoa. Lộp độp từng hạt mưa, thả mình trên gương cửa. Rồi bất lực trôi theo hoài niệm lăn dài dưới tường xưa. Tưởng chưa thể quên nhưng
-
ngủ thôi em tôi. Tại sao còn phải chờ khi em nhận lại chỉ là sự đơn côi. Xin lỗi em vì anh đã không bên em những đêm trắng. Làm cho li cà phê buổi sáng của em vị thêm đắng. Và nếu đôi ta vẫn còn bên