-
Bài hát Chiều Hạ Vàng - Ngô Quốc Linh. Sáng tác Nguyễn Bá Nghiêm . Em hát đi, ru mây hạ về. Hạ trắng lang thang, miên man tình buồn. Dòng sông này, lá hát trên cây. Mây trôi trôi, chim ngủ đồi nhớ
-
Đừng nhìn nhau chi mà hoen lệ bờ mi. Tình dù chưa phai không tránh được từ ly. Ai biết đời mai sau bao giờ. Ai biết đâu ngờ tình hai chúng ta lẽ nào phôi phai. Xót xa từng kỷ niệm đầy vơi. Lòng mình
-
Bài hát 10 Năm Tình Cũ - Ngô Quốc Linh. Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ. Mây bay bao năm tưởng mình đã quên. Như mưa bay đi một trời thương nhớ. Em ơi bên kia có còn mắt buồn. Mười năm cách biệt
-
Bài hát Tình Sương Khói - Ngô Quốc Linh. Chiều về chầm chậm, đìu hiu khói thuốc đong đưa. Ngồi đếm nhịp thời gian, bâng khuâng giọt ngắn giọt dài. Đời trai sương gió, quanh năm bạc áo vai gầy. Mong
-
-
-
-
Có buồn nào buồn hơn khi em vừa thôi học là em đi lấy chồng. Trường xưa nay vắng bóng em tôi, tại sao tôi lại mất nàng. Người yêu tôi ai cướp, ai cướp linh hồn tôi ai * lên tim mình. Cho tim mình rĩ
-
-
-
-
-
Cuộc tình ngỡ đã xa xưa. Đã xanh xao tự thuở nào. Chợt người đến với tim ta. Xoá tan đi một mảnh đời. Cuộc tình quí giá mong manh. Có chơi vơi ngược dòng đời. Nghìn trùng giòng sông có vui. Em như
-
Điều anh lo sợ nhất cuối cùng đã xảy ra. Yêu thương sau bao năm kết thúc thật bất ngờ. Chờ đợi là sự tàn nhẫn thoáng nghĩ đau lòng mà nước mắt rơi. Người từng thương yêu đậm sâu bỗng hoá thành người
-
, Tổ quốc của tôi. Mấy ngàn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ. Ngọn đuốc hòa bình, bao người đã ngã. Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông. Tổ quốc linh thiêng, tổ quốc linh thiêng. Ngọn đuốc hòa bình trên tay
-
biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau. Tổ quốc của tôi, Tổ quốc của tôi. Mấy ngàn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ. Ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngã. Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông. Tổ quốc linh thiêng
-
quốc của tôi. Mấy ngàn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ. Ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngã. Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông. Tổ quốc linh thiêng, tổ quốc linh thiêng. Ngọn đuốc hòa bình trên tay rực
-
rời, vạn tấc đất đớn đau. Tổ quốc của tôi, Tổ quốc của tôi. Mấy ngàn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ. Ngọn đuốc hòa bình, bao người đã ngã. Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông. Tổ quốc linh thiêng, Tổ
-
nghỉ. Ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngã. Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông. Tổ quốc linh thiêng, tổ quốc linh thiêng. Ngọn đuốc hòa bình trên tay rực lửa. Biết bao triệu mỗi người thao thức tiếng
-
nghỉ. Ngọn đuốc hòa bình, bao người đã ngã. Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông. Tổ quốc linh thiêng, tổ quốc linh thiêng. Ngọn đuốc hòa bình trên tay rực lửa. Biết bao triệu mỗi người thao thức tiếng
-
tôi, Tổ quốc của tôi. Mấy ngàn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ. Ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngã. Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông. Tổ quốc linh thiêng, tổ quốc linh thiêng. Ngọn đuốc hòa bình trên
-
-
biển Đông. Tổ quốc linh thiêng, tổ quốc linh thiêng. Ngọn đuốc hòa bình trên tay rực lửa. Biết bao triệu mỗi người thao thức tiếng Việt Nam. Biết bao triệu người lấy thân mình che chở. Tổ quốc linh
-
. Ngọn đuốc Hòa bình. Bao người đã ngã. Máu của người. Nhuộm mặn sóng biển Đông. Tổ Quốc linh thiêng. Tổ Quốc linh thiêng. Ngọn đuốc hòa bình trên tay rực lửa. Biết bao triệu mỗi người. Thao thức tiếng
-
vào. anh nhớ lại những kỉ niệm. mà sao trông anh buồn thế. anh nghe cơn gió đang về. như em gần kề bên anh. anh đưa đôi mắt anh tìm. nhưng không thấy em ở đây. anh yêu em quá mất rồi. nên ngỡ như em về
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
Tự hào Quốc hội Việt Nam!. Quốc hội Việt Nam. Bao nhiêu năm vì nhân dân, vì đồng bào. Bao nhiêu năm hết lòng vì Tổ quốc. Quốc hội Việt Nam. Nơi nhân dân gửi bao niềm tin. Nơi cử tri gửi gắm nỗi niềm
-