những chiều buồn say. Và xin rằng mưa vẫn bay. Tình yêu này dâng mắt ngọc. Son phấn xin đừng ướt mi. Chiều buồn mưa bay gió lay. Một mình cô đơn bước chân âm thầm. Và tình yêu vẫn nhớ nhung trong lòng
. Người ở miền xa ,đã bao lần nhớ đến tình tôi. Nhớ kỷ niệm xưa , đôi chúng mình chung bước đêm trăng. Dáng nhỏ bờ vai làn môi ánh mắt dịu hiền . Duyên bởi do trời , mong phận mình sẽ tròn nên đôi. ĐK Tuy
Phút này đây tôi nhìn ra khung trời xanh bao la. Những đàn chim vỗ cánh bay xa, ôi thế giới tuyệt vời. Phút này đây khi ngọn lửa đã bừng lên trong tim. Phải tự tin và đừng mãi đứng yên. Thế giới bao
người nào?. Liệu rằng em có như anh. Mỗi đêm lại nghe nhạc buồn và nhớ về em. Dù nhớ em thì đã sao?. Anh không có tư cách để quan tâm em nữa. Vì em đã nói lúc ta chia tay. Rằng có lẽ mình tốt hơn đừng làm
bước nhanh vào trong một chiếc vừa dừng. Lướt qua những con đường tưởng chừng rất quen nhưng xa lạ kia. Lướt qua những kỷ niệm về người đã luôn nên tôi sẻ chia. Con phố nơi này nắng mưa từng có một người
lên cho nghẹn ngào dỗi hờn. Anh nghĩ gì khi thấy em lặng lẽ từng đêm phấn son đợi chờ. Lặng lẽ từng đêm khói bay mịt mờ ngồi nơi vũ trường. Biết anh còn thương em hay biết sau này xa em đừng làm khổ
. Đã đến lúc phải đến để thấy được. Bạn đã từng rơi xuống vực sâu rồi. Để đứng dậy lần nữa,. Liệu sẽ chẳng bao giờ như trước. Đi thật xa, ngày đêm cứ trôi qua. Để đứng lên, rồi ngã xuống, để phí hoài
Sinh ra trên đời là con nước Nam. Không cam yên phận giặc ngoại lấn xâm. Vững chất chí trai gian khó không ngại. Đất nước hiểm nguy ta đứng lên vì. Luôn mang trong mình dòng máu chiến binh. Quê hương