-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
nhớ Việt Nam quá. Giờ này tôi đang đứng , đang đứng ở một nơi xa. Nhưng trái tim thì vẫn in hình bóng quê nhà . Giờ này mùa xuân tới chắc phố phường thật đông vui. Một tình người ấm áp chỉ có Việt Nam
-
Có chàng trai viết lên cây. Lời yêu thương cô gái ấy. Mối tình như gió như mây. Nhiều năm trôi qua vẫn thấy. Giống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơ. Có khi trong tiềm thức ngỡ là mơ. Câu chuyện
-
Ngày qua ngày tâm can ta cứ luôn khẽ nguyện cầu. Cho ai nơi đâu còn đang chờ mong một phép nhiệm màu. Những ngày sầu, vơi bớt một phần. Khi con người phải giữ khoảng cách, con tim lại xích lại gần
-
bỏ lại trang vở đang còn viết dở. Tôi sợ là em không quen với cuộc sống vay duyên. Nếu ngày mai em vấp ngã thì hãy về đây. Tiếc ai đợi ai do phận mình. Nước mắt tràn mi tôi giận mình. Em đi tôi nở nụ
-
. Sài gòn, thân quen, đường về nhà hôm nay phố luôn đông người . Giữa lo toan bộn bề . Chiều nay tan ca, đường về nhà sao còn quá xa, mà sao ta vẫn thích phố đông xa lạ. 1. Mình cười lên để cho
-
Có chàng trai viết lên cây. Lời yêu thương cô gái ấy. Mối tình như gió như mây. Nhiều năm trôi qua vẫn thấy. Giống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơ. Có khi trong tiềm thức ngỡ là mơ. Câu chuyện
-
Quê tôi dòng sông xanh, biển Đông và núi cao. Theo chân của cha ông kiên cường không cúi đầu. Thiên thư định biên cương, địa phận mãi vẹn nguyên. Hoàng Sa và Trường Sa mãi luôn của Việt Nam. Tự hào
-
Có chàng trai viết lên cây lời уêu thương cô gái ấy. Mối tình như gió như mây, nhiều năm trôi qua vẫn thấy. Giống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơ. Có khi trong tiềm thức ngỡ là mơ. Câu chuуện
-
nhiều để bỏ. Anh muốn viết thật chân thật, nhưng đôi mắt chưa thể tỏ. Anh muốn viết thật lãng mạn, nhưng trái tim vẫn dễ vỡ. Và muốn viết thật tự do, nhưng cuộc sống chưa thể bỏ. Anh đã dần ngưng viết, âm
-
Việt Nam). Nhớ sử vàng (nhớ sử vàng) dòng máu Hùng Vương (dòng máu Hùng Vương). Thoát thai thành (thoát thai thành) văn hiến ngàn năm . Người VIệt Nam tấm lòng nhân ái. Mãi tự hào lịch sử nước Việt Nam
-
Bài hát Phân Vân - Ông Cao Thắng. Tình yêu từ lâu, còn chưa *** trao về ai . Vì vết thương đau tình xưa vẫn chưa lành . Người anh từng yêu giờ đang ở phương trời xa . Mà tim anh lại đang bồi hồi với
-
Có chàng trai viết lên cây. Lời yêu thương cô gái ấy. Mối tình như gió như mây. Nhiều năm trôi qua vẫn thấy. Giống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơ. Có khi trong tiềm thức ngỡ là mơ. Câu chuyện
-
đến đâu dù xa đến đâu. Ta vẫn chung nhau một nhà. Cùng trao nhau những nụ cười. Mang đi đến khắp mọi nơi. Vì một Việt Nam sáng tươi. RAP. Chưa lúc nào thấy tự hào như lúc này. Cả dân tộc cùng giúp đỡ
-
vì có ta Việt Nam Châu Á Ta là người Việt Nam, dòng máu lạc mọc đã anh đọng từ lâu Anh em một nhà, năm mươi bốn gia đình Cảnh kết một lòng, sống người tựa vào nhau Kịch sử về dạy 4 ngàn năm phân hiếp
-
nào hay. Em vẫn đang ở đây nhưng anh bên ai lúc này. Đắm chìm trong cơn say, lá thư tình vội bay. Bóng dáng như làn mây, tan biến mất người ở nơi đâu. Cứ đêm về lại mơ viết lên vài vần thơ. Biết như vậy
-
làm mấy thằng đần ngưng xạo. Thằng nào dám chống sao mà gan dị ta. Nhiều lần hay rap thì sẽ rap hay dần. Dành phần xây xác thì để xác ngay phần (mộ). Đường Dây Rap tao bộc phát bay vần. Vì là trình asap
-
vọng vẫn mong chờ. Sát cánh mãi vai kề quyết không rời. Mang bao trái tim, niềm tin, nụ cười dân tộc, nước mắt vinh quang tự hào luôn dõi theo sau. Oh oh oh oh oh oh oh oh oh . VIỆT NAM!. Oh oh oh oh oh
-
xâm chúng mày không cân xứng. Cả dân tộc một mái nhà chung và Bắc Nam ko phân vùng. Dòng máu Lạc Hồng, con rồng cháu tiên. Việt Nam vẫn đẹp và lớn dần lên theo từng câu chuyện. Truyền thống đoàn kết
-
Bài hát Bụi Phấn - Đan Trường. Khi thầy viết bảng. Bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào. Rơi trên bục giảng. Có hạt bụi nào. Vương trên tóc thầy . ĐK. Em yêu phút giây này. Thầy em tóc như bạc thêm. Bạc
-
(nhớ sử vàng), dòng máu Hùng Vương (dòng máu Hùng Vương) . Thoát thai thành (thoát thai thành) văn hiến ngàn năm. . Người VIệt Nam tấm lòng nhân ái . Mãi tự hào lịch sử nước Việt Nam!!! . Thời gian theo