Người ta nay đã bước đi sao em vẫn ở lại?. Tự ôm nỗi buồn không biết nói cho ai. Rồi khi cơn mưa rơi xuống hai dòng lệ cứ tuôn. Buồn nào đau hơn nỗi buồn không thể buông?. Trời đã ngớt mưa. Em giờ đã
CHORUS. Người ta nay đã bước đi sao em vẫn ở lại?. Tự ôm nỗi buồn không biết nói cho ai. Rồi khi cơn mưa rơi xuống hai dòng lệ cứ tuôn. Buồn nào đau hơn nỗi buồn không thể buông?. VERSE 1. Trời đã ngớ
. Ngại nghĩ về gió. Ngại nghĩ về mưa. Ngại nghĩ về tin nhắn gửi ban trưa. Ngại nghĩ cảm xúc. Ngại nghĩ vu vơ. Ngại nghĩ không biết em đã xem chưa. Ngại nghĩ về gió. Ngại nghĩ về mưa. Ngại nghĩ về tin
Ngước mắt lên ngắm muôn màu pháo hoa ngập trời. Phút chốc rực rỡ để rồi tan biến tựa như năm tháng. Lúc ta vẫn còn ngây thơ ấp ôm thật nhiều mộng mơ. Vụt qua bất ngờ những tháng năm đó. Đem lòng gửi t
. Người ta nay đã bước đi, sao em vẫn ở lại?. Tự ôm nỗi buồn, không biết nói cho ai. Rồi khi cơn mưa rơi xuống, hai dòng lệ cứ tuôn. Buồn nào đau hơn nỗi buồn không thể buông. Trời đã ngớt mưa, em giờ
Ngước mắt lên ngắm muôn màu pháo hoa ngập trời. Phút chốc rực rỡ để rồi tan biến. Tựa như năm tháng. Lúc ta vẫn còn ngây thơ. Ấp ôm thật nhiều mộng mơ. Vụt qua bất ngờ. Những tháng năm đó đem lòng gửi
Người ta nay đã bước đi sao em vẫn ở lại?. Tự ôm nỗi buồn không biết nói cho ai. Rồi khi cơn mưa rơi xuống hai dòng lệ cứ tuôn. Buồn nào đau hơn nỗi buồn không thể buông?. VERSE1. Trời đã ngớt mưa. Em