-
Bài hát Tôi Người Việt Nam - Khắc Việt. Một buổi chiều êm đềm quá lòng chợt nhớ về một nơi xa. Hà nội bình yên quá nơi có những bản tình ca. Một Sài Gòn đôi lúc có nắng có mưa bất chợt . Ôi sao thấy
-
Bài hát Bụi Phấn - Đan Trường. Khi thầy viết bảng. Bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào. Rơi trên bục giảng. Có hạt bụi nào. Vương trên tóc thầy . ĐK. Em yêu phút giây này. Thầy em tóc như bạc thêm. Bạc
-
Có chàng trai viết lên cây. Lời yêu thương cô gái ấy. Mối tình như gió như mây. Nhiều năm trôi qua vẫn thấy. Giống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơ. Có khi trong tiềm thức ngỡ là mơ. Câu chuyện
-
. Cùng em thay đổi thế giới này. Từng ngày anh rót tiếng yêu và tưới nước cho nụ hoa ấy. Từng ngày anh cố gắng thêm và viết tiếp câu chuyện yêu đấy. Chỉ cần cuộc tình của mình sẽ được mãi mãi như vậy. Anh
-
bờ môi hãy cho anh một lần đắm say. vì anh đã chờ hai năm tuổi trẻ chỉ để được đổi một lần nắm tay. HÀ QUỐC HOÀNG UPDATE !!!. TLINH vers. Xuống phố hôm nay anh ăn mặc phong phanh. Vì nụ cười nàng tỏa
-
Bài hát Thiên Hà Trước Hiên Nhà - Datmaniac. Xin cho anh em con vui chơi như xưa. Không lo sương đêm khi đi chơi rơi như mưa. Lên non cao qua bao qua nhiêu ao tôm. Mai sau đi theo ngôi sao hôm. "Nếu
-
Tiếng Việt tiếng nước tôi, là âu ước mẹ du thôi Tiếng Việt tiếng nước tôi, là âu ước mẹ du thôi Là đông lúa bạt ngàn sinh sôi, là hồn thêm sông núi ngàn năm Tiếng Việt là bài thơ câu ca dạo tục ngứa
-
định phận tại thiên thư. Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm. Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư. Erik. Việt Nam sinh ra tinh hoa. Tiếp nối truyền thống ông cha. Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh. Chiến thắng này ắt
-
Cõi tạm là trần gian, đắng cay hay ngọt bùi. Ta trải qua nhiều rồi, vị chát đắng ai ơi. Đời người có mấy ai, không trải qua vài lần. Bão giông trong cuộc đời, đường Trần bao nổi trôi
-
gưọng trên môi, và tim bỗng dưng hấp hối. bụi đưòng và bộ đồng phục nhân viên bưu điện. anh không biết, nhưng họ gọi thứ đó là duyên. ngày 30, với xấp thư vẫn còn trên tay. không hề vơi đi dù một chút
-
sương. Như ngày trước, không người thương, có thằng nhóc bụi đời vất vưởng. Không mẹ cha, chợ Bình Tây, lấy mái hiên nơi đây làm nhà. Rồi sang hạ, đó là mùa của quả chò bay. Và Trang Hạ, niềm hạnh phúc