Khóc hết nước mắt rơi
Cho em chơi với đời
Đêm như niềm đau
Giấc mơ càng lâu ấm em càng xa về
Chấp mắt thức giấc ở đây
Thói quen vẫn như thường ngày như thường ngày
không ai phiền nhau
thất ra hàng câu
chẳng giống như ca lời
Cố gắng được ai xem e e
vì mình ước muốn được yêu thêm
cuộc đời đầy sóng gió
khó khăn
buồn vậy ấy lấy tâm thần em
cậy rồi em kể cho tôi về giấc mơ
giấc mơ hình đến nơi em bất nối đau
nên luôn hay thường trôn dấu
Để rồi cơn mơ em giao về xóa đi
Xóa đi yêu phiền chờ ngày nắng
Chờ đợi anh
em đâu say gì đâu,
chỉ nicotine và bia không?
Cho một nỗi xót xa về nơi tận cuối chân trời
Và em đâu say gì đâu
Chỉ nicotine và bia không
Cho một nỗi xót xa về nơi tận cuối chân trời
Em đốt niềm đau trong căn phòng
Khi khói và nước mắt nhòe trên mi
Giót thêm ly rồi lại cạn thêm ly
Em nên dừng lại đi vì đâu còn ý nghĩa gì
Em đốt niềm đau trong căn phòng
Khi khói và nước mắt nhòe trên mi
Giót thêm ly rồi lại cạn thêm ly
Em nên dừng lại đi vì đâu còn ý nghĩa gì
Rồi thì giấc mơ,
giấc mơ em đến nơi em cất nỗi đau
Nên luôn hay thường trôn dấu,
để dọt cơn mơ em kéo
Xóa đi,
xóa đi yêu, phiền trở lại nắng
Chờ đợi ai
Khóc hết nước mắt rơi,
cho em chơi với đây
Giấc mơ càng lâu,
ấm em càng xa vời
Trá mắt thức giấc ở đây
Thói quen vẫn như thường ngày
Không ai phải nhau
Và rồi em ghi cho tôi Vì tháng năm
Tháng năm hào ngày em luôn luôn cách xa
Mong gì đó bình yên qua
Và rồi em không cần còn nhớ lại
Đã khiến như vậy em đâu nói
Chỉ là im