Nơi tôi sống nó không được cao sang
Nơi tôi sống nó không được an nhàn
Cuộc sống này vội vàng phải đuổi theo thời gian
Cuộc sống này vất vả nhưng tôi luôn tự hào
Mảnh đất này đã nuôi tôi khôn lớn
Dòng máu này hoà quyện cùng thiên nhiên
Bao năm trôi qua cuộc sống này vấn vậy
Vấn chăm chỉ,vấn cần cù và chịu khó biết bao
ĐK Người dân quê tôi họ đi cày cấy
Người dân quê tôi họ sống chan hoà
Làng tôi vốn nghèo nhưng mọi người đừng chê
Cuộc sống vất vả nhưng tình thương là không thiếu
Mảnh đất tui bé nhưng cuộc sống hạnh phúc
Sống chan hoà với thiên nhiên và đất trời
Miền núi cao lớn cho tôi thật nhiều thứ
Hình bóng quê nhà luôn ở trong trái tim này
Và tôi yêu nơi này là người con phố núi
Thật tự hào biết mấy mình là người miền núi
Hoà mình với thiên nhiên Với non sông với đất nước
Luôn chảy ở trong tim mỗi con người việt nam
Và tôi thích đi dạo trên những ngọn đồi hoa ban
Từ đôi bàn tay này với hàng tỷ giọt mồ hôi
Tạo nên những thửa ruộng bậc thang đẹp tuyệt vời
Tôi yêu quê hương tôi với nếp sống giản dị
Vấn luôn nở nụ cười dù cuộc sống vất vả
Và ngày ngày đi làm với công việc binh dị
Tưởng chừng như đơn giản
Khi bắt tay vào làm ta mới thấy nỗi vất vả của người dân nơi đây
Để tạo nên từng hạt gạo,từng hạt ngô của núi rừng
Với con đường quanh co ta vấn vui, vấn yêu đời,với đôi chân sẽ không mỏi
(Nào anh em ta cùng đi lam)2
Để chăm sóc những mầm xanh của đất trời
Người dân nơi đây họ sống với nắng mưa
Làn da sạm nắng đi theo cùng năm tháng
Giọt mồ hôi rơi rơi theo cùng thời gian
Ngôi nhà sàn nơi mái ấm của gia đình
(Luống rau xanh,hàng cây xanh,cuộc sống này tràn ngập một màu xanh)2
ĐK