Khi thấy mài đào lá Biến xuân xa,
lặng lẽ nơi này lòng nghe sốn xa
Quanh đây xuân đang chạm ngó,
tha hương như con đỏ nhỏ
Giữa dòng nước lớn bơ phơ
Khi cánh mai vàng trở nắng phương na
Lúng quê nhà lệ ướt mê ai
Xuân sang muôn hoa rực rỡ
Riêng em chẳng mong nhìn nhớ
Cánh hoa phai tàn giữa xuân người
Em hỡi em mơ
Bao năm đi ngược về xuôi
Nhạt phai phấn hương
Thu qua đông sang hè tới,
mà xuân vẫn phân nề
Xuân đến,
xuân đi,
buồn hoa nơi rồi lại than
Mà ta vẫn xa,
chưa ai mong chờ mọt mỏi
Hỏi xuân đến buồn không
Tôi nhớ quê nhà khi đón xuân xa
Rơi phút giao thừa rộn tiếng ca pha
Cây nếu treo cao tràng pháo
Em thơ đi xoa màu áo
Sáng đầu xuân trúng cho nhau
Xin khẳng xuân này hẹn đến xuân sau
Khi đó anh về mình mãi bên nhau
Bao nhiêu yêu thương và nhớ
Tay trong tay nhau ráng rỡ
Để em thôi hết mong chờ
Em ơi em ơi
Nhạt phai phấn hương thua qua đông sáng hẹn tới mà Xuân vẫn phân ly
Xuân ế,
Xuân đi,
muôn hoa nở rồi lại tan,
bà ta vẫn xa
Thương ai mong chờ mòn mỏi,
hỏi xuân đến buồn khờ
Tôi nhớ quê nhà khi đón xuân xa
Giây phút giao thừa,
giọt tiếng ca vang
Cây nêu treo cao tràng pháo
Em thơ đi so màu áo,
sáng đầu xuân chúc cho nhau
Xin khẳng xuân ngày hẹn đến xuân sau
Khi đó anh về,
mình mãi bên nhau
Bao nhiêu yêu thương và nhớ,
tay trong tay nhau ráng rớt
giang sỡ để em thôi hết mong chờ
bao nhiêu yêu thương vẫn nhớ
tay trong tay nhau giang sỡ
để ta thôi hết mong chờ
bao nhiêu yêu thương vẫn nhớ
tay trong tay nhau giang sỡ
để ta thôi hết mong chờ