Đường về nhà xa quá mẹ ơi
Mẹ ơi,
chắc xuân nay
con không về tới
Khi nắng xuân đang vương khắp nơi
Con vẫn một mình nơi đây chơi vơi Trời vơi
Dạo thừa này nhà mình chắc vui
Chắc em ba em từ đã lỡ
Cũng nấu bánh trưng quay quanh bếp mong
nơi đây một mình
bài đào nở khắp nơi
trong mắt con trống không màu
phố thị đèn kết hóa
chẳng nơi đâu bằng nhà ta
xuân này chẳng có con
Mẹ đừng khóc nhé mẹ con xin
Sẽ về một ngày giấc mơ của con đã thay
Xuân nào là của con,
của những ai không xa nhà
Nói lời cảm ơn dù ràng một thoáng Con xin lỗi
Vì những điều gì đã gây ra
Thở thiếu thời con còn nhỏ bé
Hay cãi lời mẹ để hay ra
Con thường cọc nhà bên ngoài khung cửa
Hiên nga thì gió rét mưa ngâu
Muốn tìm về lại những ngày thở ấu
Nhưng hỏi ơi trời ngày xưa đâu
Có phải do con đã đi quá xa
Quên mất những lời đã từng dạy
Rong gụi ca quả ngành trình vô định
Mẹ nói con đi thôi đừng chạy
Chỉnh tháng mười ngày mẹ xin con ra
Chẳng bao giờ mẹ thay người trách
là con đò đứa con sáng sống dẫu biết tương lai còn lại khắc
Nhưng mà rồi mẹ ơi con chờ khổ quản trước thời gian này quá khắc nghịch
Cả đời thuần xuân mẹ chỉ dành cho con vẹn mà vương sai con khác biệt
Chẳng hề quay về với mái nhà xưa dù gặn nơi đây cần hơi ấm
Muốn chạy thật nhanh vòng tay đủ động khóc cho thật đại chẳng ai cấm
Mẹ ơi đừng khóc một ngày nào đó con sẽ trở về dưới hoàng hôn
Anh đang ngạ vàng con khoét bá lô mẹ chạy ra đón và choàn ôm
Mẹ nói với con chẳng cần nuôi mẹ chỉ cần con sống thật hạnh phúc
Đó là điều nhỏ nhon con có thể làm và trong lòng này thấy hạnh phúc
Dù rằng nước mắt có lúc chẳng dỡi khóe mì
Bờ vai ánh nắng níu chẳng cần mong ước gì
Mẹ ơi thôi đừng lo con nhớ phút giây tượng phù
Và rồi năm tháng lầm nhẹ đi mãi tóc
Người già nữ mong mơ con về
Để đứng trong con tay ấm lên chiều tan chiều
Người đào nở khắp nơi
Trong mắt con trông không màu
Phố thị đền kết hòa
Chẳng ai đâu bằng nhà ta
Xuân này chẳng có con
Mẹ đừng khóc nhé mẹ con xin
Sẽ về một ngày giấc mơ của con đã thành
Quay về nơi bình yên ấm em
Lớn lên trong tình yêu thương