Người ơi người còn nhớ không
Những câu thề viết vội trên môi
Trăng kia ai nỡ bẻ đôi
Giấu nửa vào đáy hồ đơn côi
Thương và yêu rồi xa
Chỉ mình anh gánh mang tất cả
Em giờ vui áo hoa
Mắt lệ nhòa anh chết lặng phía xa
Cố giữ làm chi
Giọt nước đã tràn ly
Phút giây người đi nước mắt chỉ vì
Xót xa phận anh số kiếp long đong
Vai gánh nhọc nhằn anh nào *** mong
Hoa cười pháo nổ chúc em bên người
Riêng mình đơn lẻ
Ôm giấc mộng dở dang
Tay chẳng còn đan
Nhưng nhớ thương nặng mang
Phận nghèo nào trách con đò sang ngang
Em giờ say giấc bến mộng cao sang
Riêng mình nặng nợ đêm dài lang thang
Ngước lên trời cao
Anh hỏi trăng tại sao
Phận nghèo có đáng được một lần ước ao
Người ơi người còn nhớ không
Những câu thề viết vội trên môi
Trăng kia ai nỡ bẻ đôi
Giấu nửa vào đáy hồ đơn côi
Thương và yêu rồi xa
Chỉ mình anh gánh mang tất cả
Em giờ vui áo hoa
Mắt lệ nhòa anh chết lặng phía xa
Cố giữ làm chi
Giọt nước đã tràn ly
Phút giây người đi nước mắt chỉ vì
Xót xa phận anh số kiếp long đong
Vai gánh nhọc nhằn anh nào *** mong
Hoa cười pháo nổ chúc em bên người
Riêng mình đơn lẻ
Ôm giấc mộng dở dang
Tay chẳng còn đan
Nhưng nhớ thương nặng mang
Phận nghèo nào trách con đò sang ngang
Em giờ say giấc bến mộng cao sang
Riêng mình nặng nợ đêm dài lang thang
Ngước lên trời cao
Anh hỏi trăng tại sao
Phận nghèo có đáng được một lần ước ao
Hoa cười pháo nổ chúc em bên người
Riêng mình đơn lẻ
Ôm giấc mộng dở dang
Tay chẳng còn đan
Nhưng nhớ thương nặng mang
Phận nghèo nào trách con đò sang ngang
Em giờ say giấc bến mộng cao sang
Riêng mình nặng nợ đêm dài lang thang
Ngước lên trời cao
Anh hỏi trăng tại sao
Phận nghèo có đáng được một lần ước ao
Ngước lên trời cao
Anh hỏi trăng tại sao
Phận nghèo có đáng được một lần ước ao