Tại vì sao người lặng im chẳng nói một câuLòng quen đau đành nhìn em bước đi cùng anhRồi ngày mai anh sẽ giống sao khi chẳng có em bên cạnh anhNhận mùi ảnh đây chỉ biết lui về phía sâuLuôn dõi theo từng ủ cười ánh mắt của emNgày hôm qua,nụ cười ấy vẫn đã còn đâyGiờ bút bay,chỉ còn những tới say tự chạy rào qua nhau lầnChẳng lẽ không thể mãi để đợt xaNhững đêm bơ bơ mình ảnh không nhớ em người ơiThế nhưng chẳng *** buông lờiRồi yêu em tình yêu này trốn xaChắc em cũng biết rồi nhưng không nói raTại vì sao người lặng im chẳng nói một câuLòng quán đau đành nhưng em bước đi cùng anhRồi ngày mai anh sẽ giống sao khi chẳng có em bên cạnh anhNgậm ngùi anh đây chỉ biết lui về phía sauLuôn dõi theo từng nụ cười ánh mắt của emNgày hôm qua nụ cười ấy vẫn đã còn đâyGiờ bột bay chỉ còn những gớ say tự chạy rau qua nhiều lầnChẳng lẽ con thế ngoại lệ được sao?Hoa tan giọt nước mắt trong những gần đâu hoài lòngEm có biết không?Tại vì sao người lặng nhìn chẳng nói một câuLòng quần đau đành nhìn em bước đi cùng anhRồi ngày mai anh sẽ sống sao khi chẳng có em bên cạnh anhGặp người anh đây chỉ biết lùi về phía sauluôn dõi theo từng ủ cười ánh mắt của emNgày hôm qua ủ cười ấy vắt tan còn đâyGiờ buộc bay chỉ còn những rơn say tự trách sao quá yêu lòngChẳng lẽ không thể ngoại lệ được sao.....Vì sao người lặng im chẳng nói một câuLòng quạnh đau đành nhìn em mưa phía bùng aiRồi ngày mai anh sẽ sống sớm khi chẳng có emNgầm ngôi em đây chỉ biết lùi về phía sauLặng nhìn em chợt chén những khi buồn vuiRồi mình anh lại thầm khóc những đêm lành xaVì anh dãi khờ quá nên bây giờ đẩy xa nhau mất rồiChẳng lẽ không thể ngoại lệ được saoChỉ một lần thôi