Giọt nước trên mi cứ chảy òa tuôn mà rơi lệ
Ân tình đứt đoạn chẳng được bên nhau đời này trọn vẹn chốn nơi về
Tương kiếp trùng phùng hứa hẹn nghiệp lực nguyện mãi yêu nàng đến suốt kiếp
Sao nỡ lại cấm chia cắt tình nhân không nàng làm sao ta bước tiếp
Vạn kiếp lưu đày nơi dòng vong xuyên để đợi người yêu tận tâm can
Ngày tháng thôi thúc cứ hòa theo gió trôi theo dòng sông còn âm vang
Hoa rộ đỏ rực trải dài con đường mang sự nhớ nhung và luyến tiếc
Chỉ bước lặng nhìn chấp nhận số mệnh sắp đặc vạn kiếp vẫn ly biệc
Vong Xuyên bất tận một khúc tình si giải bài vứt bỏ tâm tư lòng
Trút bỏ ái hận cố chấp nàng rời bỏ ta trở về với hư không
Bỉ ngạn ngàn năm hoa nở trớ trêu tại sao lá chợt lại vội tan
Chẳng được bên nhau sinh tử luân hồi lá nở thì hoa chợt vội tàn
Hư vô thực ảo vương vấn nhân quả mà đời vẫn lỡ dỡ
Nhân ải vô bi ôm sầu thương nhớ duyên phận chúng ta cũng đã vỡ
Liệu có đành lòng giây phút nhìn người lưu bỏ nhân sinh cả một đời
Bỏ lại mình ta nơi cõi trầm luân hóa kiếp ra đi chẳng một lời
Hồi ức thoáng qua yêu nhau đến thế nhưng chỉ 1 khắc rồi lại xa
Quên đi tất cả chuyện tình vương vấn nhấp chén vong tình bên Nại Hà
Dù cố đợi mãi một bóng hình xưa rồi lướt qua nhau kiếp luân chuyển
Bỉ Ngạn rực rỡ đầy sắc u buồn thế thái dương trần chẳng thành duyên
Hồi ức thoáng qua yêu nhau đến thế nhưng chỉ 1 khắc rồi lại xa
Quên đi tất cả chuyện tình vương vấn nhấp chén vong tình bên Nại Hà
Dù cố đợi mãi một bóng hình xưa rồi lướt qua nhau kiếp luân chuyển
Bỉ Ngạn rực rỡ đầy sắc u buồn thế thái dương trần chẳng thành duyên
Chén canh Mạnh Bà ngấm vị quên lãng cố nhân chấm dứt một hồi duyên
Hoa đợi một người yêu tận tâm can lạc lói chợt phủ trên đồi nguyên
Thiên niên bất giác không tài tương ngộ đành đợi một mình bên cầu vắng
Đỏ rực vùng trời âm u dương phủ cớ sao không thể ôm sầu nắng
Đêm rơi nước mắt nguyệt vân duyệt sầu riêng một giấc mơ phi hồng trần
Ảo ảnh vô minh u tình xót xa tuyệt sầu duyên kiếp chốn phông thân
Hoa Bỉ Ngạn ngàn năm không lá tiếc thương trong cõi lòng mê say
Góc trời miên mang nơi chốn thị phi cố nhân trong lòng thay thế vậy
Sinh tử luân hồi số kiếp đặc định dòng nước nguyên thủy đã chảy tuôn
Nhân tình ai oán trầm luân duyên xa chân trời đành dặng lòng phải buông
Gió thổi đi rồi chỉ còn con tim từng yêu khắc sâu trong kí ức
Vùng trời u buồn con đường hoàng tuyền gọi tên bất tận cũng phí sức
Kiếp trần gửi lại cùng Hoa Bỉ Ngạn ân tình trong tam sinh nhất mộng
Nhân quả định đoạt vong tình uống rồi người ơi có quên được hay không
Đoạn tình quyến luyến trả một kiếp người ải khổ đau thương rồi cũng hết
Giờ chỉ còn đây nỗi nhớ mộng mị khó bỏ lại hằng lên từng vết
Hồi ức thoáng qua yêu nhau đến thế nhưng chỉ 1 khắc rồi lại xa
Quên đi tất cả chuyện tình vương vấn nhấp chén vong tình bên Nại Hà
Dù cố đợi mãi một bóng hình xưa rồi lướt qua nhau kiếp luân chuyển
Bỉ Ngạn rực rỡ đầy sắc u buồn thế thái dương trần chẳng thành duyên
Hồi ức thoáng qua yêu nhau đến thế nhưng chỉ 1 khắc rồi lại xa
Quên đi tất cả chuyện tình vương vấn nhấp chén vong tình bên Nại Hà
Dù cố đợi mãi một bóng hình xưa rồi lướt qua nhau kiếp luân chuyển
Bỉ Ngạn rực rỡ đầy sắc u buồn thế thái dương trần chẳng thành duyên
Ngàn năm hoa nở ngàn năm tàn
Hoa vừa nở lá vội tan
Lá vừa chớm mọc hoa lại rụng
Có lá thì cũng không bao giờ có hoa
Dù ở chung 1 cây nhưng chẳng thể gặp
Vạn kiếp luân hồi vạn kiếp bi