Lỡ sơ sức xô ái Lỡ sơ sức xô ái lam ru kinh Bước lỡ làng duyên phần bước cô đơn Mong lòng tan theo năm tháng tuổi hồng Nơi Phật tử còn giữ mùi trúc nguyên Điệp ơi cánh bước năm xưa hãy bay đi đừng trở lại Vì em hiện nay chỉ còn là một đoán tàn Em biết anh chăng giả phù phàng Chúng tôi kiếp này đã lời xin điệp đừng lửa liêng chi lời Hãy để cho em yên tâm rành giả tu hành Mượn kinh kẻ trông tiền mu Để phôi phai mùi sầu vàng cu Điệp ơi khi tiếng mó câm phu năn đều trên chánh điện Thì suối lệ đầy với cung thấm đi đường áo nâu sầu Tiếng nghe năm xưa lam còn nhớ mãi bên lòng Nếu chẳng cùng anh xây tổ âm thân này nguyện gợi trông thiền mong Trời ơi lời đoán thế năm xưa nay đã trở thành là sự thật Bởi từ khi điệp để cưới vợ thì lam cũng gỡi kiếp xuống tàn nơi tựa tầm biên Điệp ơi đời của lam ngày nay còn cây nữa mà làm chi Lam đã xây đắp một hy vọng tương lai được cùng ai nên nhớ vui chẳng trong dòng lệ dân Thế mà tơ âm nguy cắt cơ đem sợi chỉ hồng sẽ lộn quy Thôi rồi một kiếp xuân xuân điệp đi cưới vợ lam đành xuống giang Lệ trào theo giọt mưa ngang xa hoài trăng trăng lần hoài qua qua tàn Kéo dạt áo lau đôi dòng ước mắt Lại mẹ cha cũng thi bất quy Cuốn dạo kiếp dưới xác bưng khu này Lam trùng lấp dưới cồi cây ngoài cửa khoan Điệp ơi mai tóc xung xanh lam đã cắt đi dưới lời khẩn nguyện Trong khi giữa thiền muôn còn giông lại tiếng chung buồn Suối lại tuôn nghe rơi tiêu lá rừng quên tường Tiếng con trồng nị nung quả lại ban nhạc sầu giữa tiếng môn hồi chung Nam mô cơ khô chế tôn cầu sinh phố độ linh hồn thế gian Con tên là Nguyễn Thiên Anh xác tâm còn đó mà hồn thám lũ rồi Điệp ơi khi điệp trở về xóm cũ Thì mãi nhà ngày xưa đã vẫn bất ngăn rồi Lam cắt bước xa đi mà tác ký già tới bời Lam biết điệp cưới vợ chẳng qua vì nghịch canh Chứ phải nào phụ bà chi lam Nhưng mối tuyệt tình lam mãi đeo mang Bao thất vọng đoá đài thấy xét Cho nó lang mối ngưỡng lòi kinh tiếng kề Để mong dọc thất lửa về Điệp ơi hôn điệp đến tâm lam là một buổi chiều sướng lam mờ canh giấc Điệp ngập ngẩn trước công nhìn tâm ban héo muộn mà lạ tả lệ sầu tướng Điệp ơi lam đang cắt đứt dây chuông để cho điệp trở về cùng bồn phân Nhưng vì không giặn được cơn cảm xúc cho nên lam ngã nghĩ gục trước sân trường Khi lam tỉnh dậy thì chỉ nghe tiếng chuông ngõ ngăn ngã nền đề trên chánh điêu Gia trung điệp đã về rồi đêm đêm quỳ trước như phát đài một mình Điệp đã về rồi đêm đêm quỳ trước như phát đài một mình Điệp đã về rồi đêm đêm quỳ trước như phát đài một mình