Đừng buồn đừng đau đớn khi rơi nhau
Đừng để nước mắt trên mi rơi xuống đêm sầu
Chạnh lòng khi ta phải buông câu nói chia lờ
Còn thương nhau thế mà cỡ xa như vậy
Điều mà bạch mong khi mình khóc chung đường
Là mai nay đây sẽ có bốn người hân dưng
Dịu thì sao cay thắng hơn một nước nắng trong lòng
Cảm ơn em sự ngân này, khoảng trăm
Có chi đâu mà buồn
Chẳng phải trước đây mình cũng chỉ là
Là người dưng dở quay lại ngày chưa bắt đầu
Yêu thương ấy cũng dừng lại
Phải giải thoát cho cả hai
Để ngày sau đó anh và em được yên não
Chẳng có chi phải buồn
Rồi em cũng sẽ phải quên anh mà
Rồi anh cũng không còn gì thương nhớ
Đây lời án uý cho nhau
Để không còn tính thương gì
Anh và em buồn gì đã không là của nhau
Điều mà anh mong ứng khi mình không chung đường
Là mai nay đây sẽ có bọn người hạnh phúc
Dìu thì sao cay đắng hơn nụt nước mắt trong lo
Mong cho em sớm lầm đầy khoảng trọng
Có chi đâu mà buồn
Chẳng phải trước đây mình cũng chỉ là
Là người dưng giờ quay lại ngày chưa bắt đầu
Yêu thương ấy cũng dừng lại,
phải giải thoát cho cả ai
Để ngày sau đó anh và em được yên não
Chẳng có chi phải buồn,
rồi em cũng sẽ phải quên anh mà
Rồi anh cũng không còn gì thương nhớ
Nói lời ác uý cho nhau,
để không còn vấn vương gì
Anh và em, vốn gì đã không là vừa nhau
Có gì đâu mà buồn,
chẳng phải trước đây mình cũng chỉ là
Là người dưng dở quay lại ngày trước bắt đầu
Yêu thương ai cũng dừng lại,
phải giải thoát cho cả
Để ngày sau đó anh và em được yên an
Chẳng có chi phải buồn,
vì rồi em cũng sẽ phải quên anh mà
Rồi anh cũng không còn gì thương nhớ
Đôi lời anh lũi cho nhau,
để không cần bất hương gì
Anh và em vẫn gì đã không là của nhau
Anh và em vẫn gì đã không là của nhau