a vẫn nghĩ mình có thể rất kiên cường
Nhưng thì ra a cũng như e, sợ hãi cô đơn
Những đêm không có e, a bàng hoàng dưới ánh sao mờ
Không gian thoắt sáng thoắt tối
Bất tri bất giác ngoài cửa sổ trời đã rạng
Hóa ra thao thức càng lúc càng kéo dài
Mùi hương trên người e không còn vấn vít, chỉ còn gió lạnh cùng a lưu lạc
a sợ tưởng niệm của mình không thể vượt qua biển cả mênh mông trước mắt
Đừng nói với a vĩnh viễn vĩnh viễn vĩnh viễn
Vĩnh viễn là lời thề quá quý giá
a không nắm giữ được, cũng không thể nhìn thấy
Cuối cùng sẽ tan biến theo sóng biển
Đừng nói với a vĩnh viễn vĩnh viễn vĩnh viễn
Vĩnh viễn không phải tương lai mà e muốn
e từng yêu a cũng đủ rồi
Cho dù sau này tình yêu của chúng ta có phai nhạt
Chỉ xin e giữ lại hình bóng a trong lòng.