Lâu nào tôi vẫn sống giữa phố xa đông vuiTiếng xe chè tiếng nóiLâu nào tôi vẫn sống với laptop TVNgười đi qua nhau trong một cơHôm nay tôi muốn đến những góc phố xa xôiNhững nơi chưa ai tớiHôm nay tôi muốn đến những ngọc ngách thôn quêGiờ đây tôi cất đôi bão đôi buồn,dái ca lô lên và điKhông nghĩ suy ao lo về ngày maiBóng bóng trên những chuyến xeCứ thấy bão đôi buồn phá không dàn ***Cầm ta trong những bưu tư mỗi ngàyĐón lấy thế giới tôi đang nhìn kìa trong giang đặc xa xaBa bốn anh đang giấc châu gia đồngKìm chân thấp đèn lanh đanh,câu cá cườiĐã dần khởi vộiKìa có em bên chung giúpTrên núi cao Đôi mắt anh hồng đàoKìa xuống sông dần hoang vuBiết riêngNhư vật sông đà Hỡi kia nàHôm nay tớ mới biết đám cười trong thôn quêHừng nhau ba đêm vẫn chưa hếtHôm nay tớ mới biết những bánh nôi treo leoChợ kia sắp phát tình lai láHôm nay tôi mới biết luôn em gọi cơm látGọi thơm hương Tây BắcHôm nay tôi mới biết mai ngồi bạch chanh sữaGiờ đây tôi cất em bao nỗi buồnSẽ ít ba lua lên ta điKhông nghĩ siêu lo về ngày maiBon bon trên những chuyến xeCất em bao nỗi buồnPhá không gian dạpCầm ta trong những vương tư mỗi ngàyGóc lên thế giới tôi đang nhìn kìaTrong gió nặng xa xa,ba bốn anh đang dắt châu ra đồngKìa trời thấp thền lanh đanh,con cá cười,bác ngư dân hỡi vuiKìa tòa em nằm chung dư trên núi cao,tới mắt anh bóng đàoKìa sân sông dùng hoa,dù bờ lết riêng,không nơi nào sáng bằng