Bóng áo trắng lướt nhanh qua đường
Chiếc xe lặng lẽ tiễn đưa một hi vọng
Có tiếng nói F0 đây rồi
Nước mắt lại buông, lấy gì mà ăn đây
Còn lại gì trong cơn giông bão bỗng nhiên ập đến
Không phân biệt giàu nghèo
Cụ già ngồi trong đêm u tối nhìn tập vé số
Khẽ buông lời oán than
Có cô gái đang trên giảng đường
Nghe tin địch đến vội lao ra tuyến đầu
Có chú bé còn đeo khăn quàng
Chia tay lợn đất gửi tình về phương xa
Nghẹn ngào nào cho anh bác sĩ
Nhớ thương vợ con ngày đêm lo chống dịch
Tình người chợt trở nên ấm áp
Như viên ngọc quý sưởi ấm nơi trái tim
Việt Nam tôi yêu xin cố lên
Ngàn năm tinh hoa giữa đất trời
Khó khăn càng cháy tinh thần Việt Nam
Dù dịch bệnh vẫn không lung lay ý chí
Và nụ cười sẽ nhanh lau khô nước mắt
Cho đất nước yêu thương
Chìm trong đau thương vẫn đứng lên
Vượt bao chông gai không ngại hi sinh
Đêm đen chẳng thể che mờ bình minh
Và màu cờ sẽ luôn tung bay phấp phới
Và cuộc đời sẽ nhanh sang trang giấy mới
Covid sẽ đi xa vì người Việt Nam kiên cường
Vì một Việt Nam oai hùng