Và những buổi chiều đông ấy
Những khoảng khắc hoàng hôn con phố này
Bóng dáng người nụ cười và anh say
Mảnh giấy tình yêu như ta vừa chạm tay
Những cuộc hẹn của ta giờ còn đâu
Có lời yêu chẳng nói ra thành câu
Anh đã quá yêu nên ta chẳng bền lâu
Tâm tư nên giấu nhưng anh chỉ mải show
Anh không thể biết
Điếu cần mải siết
Bài nhạc anh viết
Giây phút tạm biệt
Anh không cố nhớ
Cũng chẳng cố quên
Kí ước tồn tại thì anh vẫn giữ bên
Những phút hờn dỗi anh trách em trẻ con
Nhưng khi cãi vã mới biết ai già non
Trên đường về nhà hạnh phúc khi em đón
Cùng cười với nói khác gì vợ chồng son
Và anh từng nói anh vẫn sẽ chờ
Anh vẫn sẽ đợi đến khi em quay về
Thực tế khác xa những ảo ảnh đáng giá
Đành phải bước qua góc phố quán trà đá
Xóa hết tất cả ? bộ nhớ cũng đã đầy
Biết sẽ vất vả nhưng sao vẫn cố vậy
Anh đành gửi hết vui buồn vào đám mây
Và mong một mai có thể em sẽ thấy
Viết cho em ngày nắng vàng
Viết về em chờ mưa sang
Viết ra đây là cả vùng trời
Kí ức ngày nay đã úa tàn