Ngày em sinh, đôi mắt không c?n b?nh minh, đôi môi không vẹn h?nh xinh, và những đôi chân, đôi tay không lành.
Ngày em chào đời, ngày mẹ khóc, thương những đứa con ngây thơ vô tội như những mầm non sao không vươn chồi? em chưa một lần được thấy màu tóc của cha, em chưa từng nghe tiếng đời rộn r?, và em khao khát khao khát gọi “mẹ”, em muốn tung tăng vui chơi như bạn bè. Nhưng sao em không thể? V? sao em không thể?
Ôi chất độc màu da cam! V? chất độc màu da cam! Đ? cướp đi tuổi thơ trong sáng, đ? lấy đi mùa xuân ngập nắng, để lại cho em những h?nh hài dị dạng, và những nỗi đau, nỗi đau đến vô cùng.
Thôi em đừng tuyệt vọng! Dẫu chất độc màu da cam có tàn phá thân em! H?y vui lên v? em có trái tim. H?y vững tin v? em có mẹ hiền. tôi hát cho em lời hát b?nh yên. Đời sẽ bên em, những bàn tay ấm t?nh.
Chất độc màu da cam! Chất độc màu da cam!.....