Yeah...Skateler2014SÊ GÔNG MÔ SÊMÔ SÊMÔ SÊThằng ngu không thể nào tưởng một ngày như mọi ngàyCũng chẳng có gì mà gọi là khác lạNhưng sao mùi việc cuộc sống dạo gần đây có vẻ như khá lạRốt cuộc cũng là vì chữ tiềnTại sao cứ vướng trong đầu tôi?Nếu đêm mai mình có thể đổi ra tiền thì chắc giờ này mình cũng không tồi đâuMột thời lao động chịu khổ vẫn thường bị thươngBởi những mái sắc,giọt mồ hôi và máu phai đỏ là điều bình thường để rồi sáng mắtNhận ra sức mạnh đồng tiềnthì dù có phải trả lết,đồng ý là không quan trọng nhưng sống mà không có nó là chếtThật vui cười với cái cuộc đời như một ván vải phévà phải chơi thắng mới có tất cả tiền bạc gây rú bè pháiBởi một khi mà đã có tiền dù không có quyền thì cũng là thiênvà ai ai cũng sẽ phải sợ những lời mình nói là tiễn là cungnhưng đó chỉ là tưởng tượngTích ra bây giờ thì cũng không thể chứNhưng anh em tất cả đều biết rằng chữ chất đó không phải là tự chếAi không muốn mình dư dã có ai không muốn mình mau sướngVà chắc là rất nhiều người đã từ lâu có nói là sướngCũng trong phút chốc tưởng tượng,thấy những cái xác trên khôngMột ngày tự thấy món chảy chèn chài và những thứ khác trên sôngLà khi mà tiền không còn giá trị chỉ cần biết đốt là cháyLà khi mày sống được sếp hàng ngầu và món chốt là đấyVẫn trong phút chốc tượng tự,thấy những cái xác trên khôngMột ngày tự thấy muốn chảy chàng trời và những thứ khác trên sôngLà khi mà tiền không còn giá trị chỉ cần biết đốt là cháyLà khi mệ sống được xếp hàng đầu và mốt chốt là đấyTa vẫn cứ hít và say,vẫn tự cho mình là nhấtVẫn tìm áo giác mà bay,nhưng chưa kịp nhìn là mấtĐiếu thuốc thuốc cần quệt thật là ngon,chỉ muốn sức thật lâuChật nghĩ về cha vẫn còn đâu đó với ánh mắt niết thật sâuNhớ giọng nói, nhớ lời dạy đừng để bước chân làm nỗi đau của những đồng góiGiờ đã biết cha đau gấp trăm lần để chỉ là một bài gápCó phải là lời cảm tạ chăng không biết còn sống bao lâuNhưng nếu được đổi con sinh dành tặng chaCuốn chậm ra khu phố tiếng cười của mẹ luôn còn đâyVài ba thằng nhóc vui chơi quỷ phá về nhà phải chịu những đồng câyCảm giác này thật là yên bình và cũng không cần phải chết cãiCó một người vợ đảm đáng việc nghề chẳng cần mình đụng đến cái tròiCó những thần em dù nhiều khi buồn vẫn lại thấy nó tường tớiCó những thần anh và thần bạn có lẽ đã từng một thời tướngLiệu có bệnh lâu khi dòng nước kệy và đá kia đã qua mộLiệu không biết khi nào trả hết tình yêu hay ít nhất là những mốiTrong phức trúc tưởng tượngThôi những cái xác trên không,một ngày tận thái món chảy chàng trời và những thứ khác trên sôngLà khi mà tàn không còn giá trị chỉ cần biết đốt là cháyLà khi mà sống được sắp hàng ngầu và mốt chốt là đấyCũng trong phút chốc tưởng tượngThôi những cái xác trên không,một ngày tận thái món chảy chàng trời và những thứ khác trên sôngLà khi mà tàn không còn giá trị chỉ cần biết đốt là cháylà khi mệnh sống được xếp hàng ngầu và mốt chốt là đấy.Dù đang cười nhưng có ai biết,rằng trong lòng tôi còn nỗi lo đấy.Đừng cố lấy thước mà đo lòng người vì chẳng thể nào mà đo lấy,chỉ muốn là những cuộc vui,đơn sơ không cần phải bàn tiệt,chỉ muốn thấy những nụ cười mà không đề cập đến hai chữ tiền.Và thật ra tôi cũng bình thường,là một thằng lì và quậy,dù sống thế nào đến khi gặp Phật thì cũng quỳ và lệ.Năm mô dĩ đạp Phật,Năm mô dĩ đạp Phật,Năm mô đại tử đại bi,Quang thế âm Bồ-Tát.Năm mô dĩ đạp Phật,Năm mô dĩ đạp Phật,Năm mô đại tử đại bi,Quang thế âm Bồ-Tát.Năm mô dĩ đạp Phật,Năm mô dĩ đạp Phật,Năm mô đại tử đại bi,Quang thế âm Bồ-Tát.Đâm mô dĩ đồng,đâm mô dĩ đồng,đâm mô đại tử lập ly quay hết âm mùa tháng...