Mọi thứ xung quanh ảm đạm 1 buổi chiều buồn ngày chủ nhật...
Đằng sau nụ cười giả tạo ẩn chứa của một con người buồn nhiều nhất
Niềm vui của ngày hôm nay chắp vá nổi buồn của ngày hôm qua...
Và quá khứ là chuỗi đường đời bắt đầu của những nổi đau ko phai nhòa
Vì sao đây , tại sao vậy ?
Vì tôi hay, tại người đây ?
Cố gắng níu kéo dù biết vốn dĩ nó ko bao giờ thuộc về mình...
Giấu kín cảm xúc khi biết em yêu gian dối nhưng anh vẫn lặng thinh...
1 ngày yêu em ý nghĩa cũng như 1 năm anh từng sống
Nếu ngày mai tình này dang dở thì anh xin em cũng đừng khóc
Bao nhiu kỉ niệm từ từ chầm chậm trở về trong tim sự nhức nhối...
Đêm khuya lạnh lẽo em có ăn uống đầy đủ và liệu có mặc đủ ấm chốn đó nơi xa xôi
Mối tình đầu...
Anh biết đã khoét trong tim em 1 vết thương đau thật sâu...
Anh mong ngày tháng ta xa nhau qua mau thật mau...
Khoảng thời gian đó còn lại...
Và anh sẻ là người con trai...
Làm em vui mổi khi em khóc...
Làm điểm tựa mổi khi em buồn...
Và nhất là anh sẽ làm hết tất cả...
Sao cơn mưa khi xưa lạc lối...
Trong đêm nay riêng anh buồn thôi...
Cô đơn khi riêng anh một lối...
Em....//đã xa thật rồi...
Nắng sớm buông xuống đi qua lòng tôi nghe thật đau...
Em đi xa... 1 mình tôi khóc thương chờ ai...giờ còn đâu
Nơi đó...chỉ có anh ôm chính anh...
Tôi ko chờ đợi 1 suối đời trong ngát trong...
Tôi ko ước mong 1 dòng sông quãng thời gian ko gợn sóng...
Bởi ngày mai , tôi biết rằng cuộc đời này sẻ ko như trí tưởng tượng...
Bởi tôi biết rằng hạnh phúc và lẫn đau khổ là 2 mức tương đương...
Đau khổ bắt đầu bởi yêu thương...
Bởi vậy đừng trách tại sao hôm nay tôi lại đau ngày mai tôi lại vui đó là chuyện bình thường....
Nước mắt... 1 phần tất yếu trong cuộc sống này...
Và khi cái chết tìm đến đó là khi tôi cố gắng tìm cách để trốn chạy...
Tôi cố len lõi cố gắng để thoát ra bao cám dỗ của cuộc đời...
Tôi biết trước được rằng 1 ngày nào đó người sẻ xa tôi ko 1 lời...
Mặn đắng nước mắt nghẹn ngào nuốt trong tim...
Kết cục của miếng đắng chắc sẻ ko bao giờ ngọt ngào như trong phim...
Người ơi lòng tôi nhớ rất nhiều hoàng hôn ngày chiều ở đà lạt...
Cảm giác khi trong tay em ôm người ta lòng tôi như tan nát...
Nhưng lý trí quyết tâm cố gắng chịu đựng vì em mà...
Nếu ko phải nghĩ tương lai của cả anh và em thì có lẻ anh sẻ ko thế này đâu em à !
Tôi tập cho mình thói quen kiên nhẩn của sự chờ đợi...
Tôi tập cho mình cảm giác chỉ ở gần em dù có nhiều cám dỗ mời gọi...
Nơi phương trời xa em phải hứa với anh là cố gắng giử sức khỏe...
Chờ ngày em về bên anh mình cùng đoàn tụ hạnh phúc em nhé !
Ahhheeeyaaaa...
Còn yêu thương mà sao rời nhau...
Con tim anh dường như quặn đau...
Và đó, những lúc hạnh phúc còn đâu...?
Rời xa...đã khuất xa tầm tay...
Cho con tim anh nơi buốt giá...
Âm thầm chờ đợi, dẫu là nuối tiếc
Vẫn mong...vẫn mơ em trở về...