Về chân trờn vẫn đi vềtrên con đường mòn cát trăng quê tôiAnh thương bình vẫn đến trường làngVẫn ôm đàn dày các em thơ bài hát quê hươngBài hát có ngọt núi quê anh xa vờiBài hát có đồng núa mênh mang câu hòBài hát có người lính đã hy sinh âm thầmCho hôm nay những gót chân sơn vội quanh rau chân trờiBài hát có trần đáy không quên bên đồiBài hát có người lí biên cương thương mẹLời hát có ngọn gió buôn bay theo dấu trờiĐể lại một bài catrên cát trăng bao lãVết chân chân vẫn đi vềChín con đường hoàn cát trong quê tôiNhư bài ca anh viết trong thầm lặngTrên bờ cát không lờiĐột mai trong tôi,cháy mai trong tôi,ôi bài ca cuộc đờiĐột mai trong tôi,cháy mai trong tôiAnh thương binh,sau chiến thắng lại trở về với đàn em thơVà cái đàn guitarđã đưa anh đi khắp xóm làngĐể lại trên bờ cắt trắng những dấu chân trònNhững nốt nhạc của một bài ca về người chiến sĩĐã hy sinh vì Tổ quốcBài hát có ngọn núi quên xa vờiBài hát có đồng lúa mênh mang câu hòbài hát có người linh đầy xin ấm thầmcho hôm nay những gót chân son vội quên dấu chân tròBài hát có trần đánh không quên bên đồiBài hát có người linh biên cương thương mẹLời hát có ngọn gió uốn bay theo dấu chân trờiĐể lại một bài catrên cát trăng bao lơĐể lại một bài ca trên cát trăng bao lơ