Em có về sư nghệ với anh không?
Đất miền Trung mưa rầm nắng gió
Về đó rồi em thương nhiều hơn nữa
Bởi nơi anh thăm đượm tình quê
Em có về sư nghe với anh khóc
Có dòng sông tuổi thơ anh lặn lội
Khâu dân ca bắt nguồn từ đông ruộng
Để ai xa luôn vẫn nhớ về quê
Nặng nghi ân tình câu vị *** người ơi
Về đi em về với quê anh
Nước biếc non xanh đường quanh quanh sử nghề
Về bên anh,
nghe lời thương của mẹ
Em ân ru sự nghề,
nó ham kẻ dâu sang
Dù một nắng hai sương nhưng ấm bao tình nghĩa
Răng hương cây môi mặn,
tiếng nói ngọt giống ai
Dù đã nói yêu em,
lời yêu thương còn mãi
Em thương em có về sở nghệ với anh không?
Em thương theo anh về sở nghệ cùng anh
Em có về xứ nghệ với anh không?
Đất miền trung mưa rầm nắng gió.
Về đó rồi em thương nhiều hơn nữa.
Bởi nơi anh thăm đượm tinh quê.
Em có về xứ nghe với anh khớ?
Có dòng sông tuổi thơ ánh lặn lội
Câu dân ca bắt nguồn từ đông ruộng
Để ai xa luôn vẫn nhớ về quê
Nàng nghĩa ân tình câu vị *** người ơi
Về đi em, về với quê anh
Nước biếc non xanh,
đường quanh quanh sư nghề
Về bên anh,
nghe lời thương của mẹ
Em mân du sư nghề,
nọ ham kẻ dâu sang
Dù một nặng hai sương nhưng ấm bao tình nghĩa
Giăng gừng cây môi mặn tiếng nói nọ giống ai
Dư đã nói yêu em lời yêu thương còn mãi
Em thương em có về sơ nghệ với anh không
Em thương theo anh về sơ nghệ cùng anh
Em thương em có về sơ nghệ với anh không?
Em thương theo anh về
Sơ nghệ
cùng anh