Võng đong đưa dưới tàng cây bóng dừa
Nắng lưa thưa thương lắm tiếng gà trưa
Lá đu đưa nhớ tiếng em "ừa",
ngọt như nước dừa,
mát rượi góc vườn xưa.
Mãi trong ta bước đường quê êm đềm
Có hương cau, hương bưởi ướp đầy tim
Bếp ai khêu, thoáng khói lam chiều
Gọi con nước rong, vọng xa tiếng bìm bịp kêu.
Về trong thương nhớ,
Về đong nhớ thương!
Bến Tre quê mình,
với bao ân tình,
có chuyện chúng mình,
có mái tranh yên bình!
Gió quê nhà,
mát rượi hồn ta.