Ver1: Goro
điếu thuốc tàn tình đã tan không gian một màu trắng
ly nước tràn tình sang ngang hoang mang chờ ánh nắng
đã wa lâu mắt lại đau vì tự tình suốt đêm thâu
và cũng đã quá lâu chưa gục đầu khóc thật sâu
tật xấu way trở về khi em ko còn cận kề
công việc lại lề mề chìm trong mộng dài lê thê
lời thề xưa đâu còn nữa thấm vào mưa
bên khung cửa gió nhẹ đưa thầm tự hỏi e về chưa
a lo khi e khóc rồi lại buồn ai sẽ chọc cho e cười
a lo e bỏ học hay về muộn ai đưa rước
trời ơi ! đầu óc không thể ngừng suy nghĩ
nhớ về em a lại nghĩ suy , vẫn câu hỏi đó:" tại vì sao em ra đi"
Mel: Sabu
nguoi danh wen di bao loi yeu ta da trao nam xua
con lai minh anh ngam hoang hon tan trong man mua(*** tung ***)
em noi dau choa anh *** *** ngoi thao thuc.....
va con mua kia lai roi noi wan wen that bun gio thieu vang em hoi nguoi
thu voi di dong chot wa rieng minh ta om niem dau mat emmmmmmmmmm
Ver2: Crisis
thả hồn du dương theo nhạc
đã trốn đủ hướng theo ác
từ khi em quay lưng đi
dù gì đêm nay cũng chỉ
mình anh, trong căn phòng đêm tối và thời gian đang trôi
thật nhanh, trống trong lòng 1 mình bóng hình xưa nay đã
tàn nhanh, anh ko cần biết cái lý do tại sao em
ra đi, anh ko cần thiết nếu e coi tình này là
xa xỉ, anh ko cần đau nếu như e nói e đã
dối lừa, anh ko cần sầu vì chắc con tim em đã
thối rửa, thôi thôi thôi a xin xin xin em đừng có
chối nữa, chỉ thêm làm cho 2 con tim thêm
xót xa, bên thềm từng hạt mưa rơi nặng hạt như trách
móc ta, sao quá yếu đuối ko bít làm gì mà chỉ bít
khóc ha, cố dặn lòng sẽ ko sao nhưng sao ko chịu đc
cố tìm đường thoát nhưng đường tìm đâu phía trước
đã có lúc tìm tới rượu và thuốc như 1 thứ giải thoát
nhưng chỉ đc 1 thời gian thử thì chuốc phải sai lầm
chỉ thêm hại người nhưng lòng vẫn đau
và anh hỉu tình yêu ko có thật đâu
sống hạnh phúc được giai đoạn đầu
và giai đoạn sau chỉ có chuốc lấy thương đau
Mel: Sabu
Ver3: Bizz
Đêm nay thức trắng, tưởng tượng hình bóng e kề bên
Ngày mai bầu trời ko nắng, chính a để quên cuộc sống a bên thềm
You say with me go on our life, but tomorrow up to deadline
never thougt we could be that, keep everything bout our still last
Không cấn thiết a nghĩ, đêm nay có lẽ a thức trắng là vi
Tiếc nuối nhửng gì đã wah, ko phải là e như e đang nghĩ, đâu
Ở trong đêm thâu, vẫn có cái gì đó
Lời nói yêu e, khẽ rít trong cơn gió
Góc phòng lạnh câm tiếng thở dài từ trong phổi
Tình mặn mà đã nghĩ , ko thế nào thay đổi
Nhưng rồi, tgian trôi dần đã đc năm tháng
Tình quá sâu đậm làm e đâm chán
Giờ thì mình a, 1 mình trong phòng
với suy nghĩ, với kỉ niệm, tìm cách để quên
Oh *! khói trắng vẫn tan
hình bóng của e, thả vào miên man
mượn tạm điếu thuốc, đốt cháy thời gian
muốn đến gần e, nhưng lý trí ngăn cản
a đã cố bước, hướng về phía trước
quên đi e, quên hết đi những lời hẹn ước
vắng e rồi chỉ còn mình anh và
trắng đêm nay để quên tình anh ha