Và chúng ta sẽ luôn cảm thấy cô đơn
Vâng, đây là câu chuyện về sự cô đơn
F**k you
Woo, woo
F**k you
Woo, woo
Đúng thế
Đúng thế, bé bé
Đúng thế
Đúng thế
Đúng thế, bé bé
Thành niên tiếp theo
Ngu quá, con chó này
Khác như chàng thành niên đầu tiên
Và chúng ta sẽ
Dạ
Cần một phần trải nghiệm
Hắn dậy vào buổi sáng, ngủ đậu cà bùi chua
Trần cây 35 to, hắn cố làm mọi thứ tự vừa
Những lúc đi chơi đêm,
đúng chứ giờ hắn ở trước cửa
Lương chẳng thèm đêm,
hết tháng nay nổ lại tới nửa
Ngày dài đêm dài, ba mẹ em mắm công việc
Kê máy đầy đủ trên, mắm an toàn
Tuyệt đối trên mọi mặt, chẳng sẵn sàng
Mọi đường lối không giả đòi là mặt hận Và
hắn lại đến đoạn cuộc sống thật chan trường
Hắn muốn được la hắn,
nhưng chính hắn lại ngán gương Đệt mỏi với lời lũ bạn tan dương
Đến đoạn kinh dị,
hắn dấu dâu như cầm dương Hắn cố gắng tất cả mọi thứ,
có từ trồng cho tới ngoài
Có tuổi,
có tác,
cả giấc mộng khờ dại Biết nhìn,
biết đoán,
sẽ làm gì mùa sớm mai
Có cả sự vước qua, nhưng chuyện chơi sẽ tất bại
Có lắm thời gian âm nhạc quá nhiều trong một
năm ngoài Không du lịch cũng không nằm dại,
không chuyện cổ tích có thể hạm hại
Và không sống trong nó,
nơi này được sánh ngang với một lâu đài Tàu qua tốt để mà không có,
không điều tiên cực có thể chạm tai
Vẫn luôn ước vài phút cầu có,
bụi băm đã bam gần hết cây đàm Bền đô cho
những suy nghĩ là những chạm dây ướt đậm
Dây ướt đậm
Và vẫn là những đêm đen xa xôi và không màu,
nhưng giấc mơ không mong
Giá cả hai năm sẽ có ai chờ đợi