cầm món quà chạy theo nơi con phố ta hay hẹn hò
biết bao niềm tin hy vọng với sự cố gắng tất cả đặt vao đó
dù trời mưa rất to nhưng anh vẩn không ngại giang khó
vẫn típ tuc nắm lấy cơ hội hím khi ông trời đã ban cho
cuối cừng cũng đã đến trước mặt em vẫn đang đứng đó
vẫn gốc cây hàng ghế đá cãnh vật moi thứ ko thay đỗi
ko ngờ đã 2 năm nhưng mà vẫn ko quên được
nỗi đau bất ngờ ập đến đỗi thay định mệnh cũa ngày trước
anh à có lẽ đây là lẫn cuối cùng em nc vs a .....hm.... mong a hãy dống thật vui vẽ và tìm được 1 tình yo mới ...e chúc a hạnh phuc...hok có em thì anh phãi sống tốt ...e y a
ver2:
ko muố nhắc đến quá khứ nhưng tạt sao lòng này ko thễ
sao tạị sao em bỏ lại a đễ lại duy nhất chữ đau
và chĩ biết dấu ỡ trong lòng rồi thầm đau trong thâm tâm
âm thầm mà chịu đựng dến nay cũng đã gần 2 năm rồi
những j a từng hứa nhưng mà bãn thân vẫn chưa thực hiện được
sẽ dành sự bất ngờ cùng lời cầu hôn mà anh chua nói ra
cứ ngỡ 14/2 là ngày hạnh phúc nhất ta chưa từng có
đễ rồi mọi sự hy vọng tất cã đều tan biến theo mây gió
e từng nói rất thích hạt giấy do chính tay a tự xếp
xếp đũ 1000 con tạng e đễ e có 1 điều ước
ước rằng tình yêu đôi ta sẽ mãi bền vững mà ko xa rời
ước rằng sẻ mãi bên nhau dù cho chuyện j có xãy tới
nhưng... tất cã đều ko như mong đợi
chính a đã hại em khiến em phãi tự kết thúc cuộc đời mình
tạt sao em ngốc như vậy lấy cái chết dỗi lấy sự giãi thoát
tại a vì a nếu ko bây giờ định mệnh nó phãi khác
tình yêu 2 đứa thật lòng với nhau nhưng bị cấm đoán
chĩ vì 2 từ vật chất gia dình em dem9 a ra phê phán
ừ thì a ngèo thật nhưng tình cãm thì ko thiếu
mổi lần đến tìm e a phãi đứng nắng chờ em cã buỗi chiều
a bít e quen a là sự thiệt thòi so vs bao người khác
a bít hoàng cãnh a có lẽ ko xứng đáng có được e đâu
nhưng a vẫn ko từ chối vẫn cùng e vượt qua trắc trỡ
e vẫn luôn bên em dộng viên chia dẽ mỗi khi a cần
..........còn dài........../mõi tay.........../chắc chết.......pp........