Giữa lòng rừng Sác thiêng liêng
Tiếng mưa rớt khẽ như chìm thinh không
Một màu xanh thẳm mênh mông
Đước vươn cao vút từ lòng bùn sâu
Dẫu rằng cuộc chiến qua lâu
Các anh ở lại niềm đau vẫn còn
Chạm tay vào thảm bùn non
Sợ đau xương cốt anh còn đâu đây
Triều lên con nước dâng đầy
Lòng tàu ghi khắc công dày, nghĩa sâu
Đước tràm nương gió lao xao
Ru lời thương nhớ qua bao tháng ngày
Khói hương bản lảng rừng cây
Ngậm ngùi tưởng niệm những ngày lửa bom
Những đặc công dạ chẳng sờn
Xả thân để lại tiếng thơm muôn đời.
Quê nhà thôi tiếng bom rơi
Các anh đã hóa mây trời mênh mông
Kính cẩn dâng, nén hương lòng
Mong anh về cõi phiêu bồng an yên.