Từ biệt hỡi đến biển rừng vui cao,Cờ đàn ta mang anh mang vui thương người vì đại.Còn chỉ những con ơn của bác giữ biết trời Nhìn ngây ấm trong tim ta trên đường chim đôngVì đất nước ta sẽ đi suy đợi hạnh phúc Cho mây sâu và lòng một ước của bác hồĐến ngày hẳn mong là cầu sớm ta sẽ nên đất trời thuộc quốcThêm tên tươi và lòng một ước của bác hồĐêm nay hằng monglà thành niên về cầu trìnhNgày mai ta sẽ đánh công trìnhVì lịch mộ lúa chiếu quê ta nhà mái khói nước trờiHạ tục cuống trong tương lai anh hiền và xaĐiều tên tư ta ra đi xây đời vinh phúcCho ngày sau có lòng mong ước của bác hồĐêm ngày hẳn bầu là đồng sông ta dây nên tất trời thuộc vô,Thêm giây cười khả lòng một ước vô bóng hồ.Đêm ngày hẳn bầu...Đêm ngày hẳn bầu...Đêm ngày hẳn bầu...Đừng biến cư đi đến biển rừng núi caoCờ đất ta mang anh mang với tên người vi đạiHọ chỉ về mình công ơn bóng bát như biển trờiTình nghe ấm trong tim ta diện đường chiến đấuVì đất nước ta sẽ đi xuyên đời hạnh phúcCho ngày sau hòa lòng mong ưu phuôn vang hồĐêm ngày hằng mong là cuộc sống taNên đất trời có phương thêm xanh tươiHoàn hạnh mộng ước của bác hồĐêm ngày hằng mòLà thành niên thế đề hội chi mìnhVì ngày mai ta thấy đắng nhưng không chìm vì đạiBồng đua chiếu bồng quê ta nhờ mấy khói ngúc trờiTa thông vương trong tương lai anh điên còn sốngTa sẽ đi xây đời mạnh phúc,cho mai sau thoả lòng mong ước của bác hồ.Đêm ngày hẳn mong là cuộc sống,ta sẽ nên đất trời một phước,Đêm sẽ tươi thoả lòng mong ước của bác hồ.Đêm ngày hẳn mong...