TỪ NGÕ NHÀ TA - Sáng tác : Dân Huyền
Lý Đất Giồng :
Câu hát này gửi từ quê hương
Câu hát này gửi về biên cương.
Xa xôi cách mấy trùng dương.
Tình ta vẫn luôn xanh thẳm.
Dù bao giớ sương không sờn.
Ơi người là người em thương.
Ơi người là người em thương.
Nói Lối :
Từ ngõ nhà ta anh lên đường giữ nước.
Trong vòng tay của mẹ tiễn bước anh đi.
Còn em, em e lệ chẳng biết nói gì.
Khi bốn mắt nhìn nhau lòng vui dào dạt.
Hoa lá quanh ta cũng như múa hát.
Cho đến nay như còn đang giữ nguyên kỷ niệm buổi ban đầu.
Vọng cổ :
1. Dù trải qua bao mưa nắng dãi dầu, chắc anh vẫn không quên mảnh đất mà anh đã lớn lên dưới mái nhà thân thuộc, giữa vườn cây chim hót líu lo.
Từ ngõ nhà ta, bà đã từng tiễn ông lên đường đánh Pháp. Mẹ từng tiễn cha khi nước nhà bị giặc Mỹ phân chia, rồi mẹ lại tiễn anh giữa một mùa xuân mới đang về, đi giữ hương quế hương hồi nơi biên cương Tổ Quốc.
2. Từ ngõ nhà ta ngày ngày mẹ vẫn góp công cho đồng xuân khởi sắc, chăm chút từng cây chanh cây bưởi và mấy khóm hoa hồng. Cây anh trồng dạo ấy này đã lớn nhanh theo năm tháng chờ mong. Mùa bưởi đào hoa rơi trắng ngõ, mẹ nhắc em chọn một cành sai quả và nói với em cảnh ấy là để phần anh. Đôi gà mái tơ đẹp tựa trong tranh, mẹ cũng bảo là phần anh đó. Em hỏi mẹ rằng, còn những khóm hoa hồng trước ngõ ? Thì mẹ chỉ cười và âu yếm nhìn em.
3. Ngõ nhà ta em vẫn ngày ngày lui tới, nâng giấc mẹ già và chăm sóc các em. Năm tháng dần quen ghi câu ước hẹn của buổi tiễn đưa mà lòng đã dặn lòng. Hai chiếc gàu Giai gàu Sòng ngày nào anh cùng em tát chung thửa ruộng trước lúc lên đường, nay treo cạnh nhau như gợi nhớ gợi thương, bởi quê ta đã có máy bơm thay cho Sòng Giai dạo ấy. Trên đồng thâm canh em nhanh tay cấy. Việc xã việc đoàn bận rộn nhưng càng vui. Dõi bước anh đi em càng thấy yêu đời.
Lý Cái mơn :
Một mùa xuân trời quê bát ngát
Khúc hát yêu thương
Hoa đoà sắc thắm còn vương.
Tiếng quê hương tình chung thuỷ sắt son vẹn tròn.
Vầng trăng non ánh vàng dần buông.
Bên giếng khơi em soi gương.
Cho tình vấn vương, nghĩ về người thương.
Nói Lối :
Từ ngõ nhà ta anh lên đường giữ nước.
Mang trong tim bóng mẹ dáng cha.
Cùng hình ảnh thân thương của một ngôi nhà.
Từ thủa ấu thơ cho đến ngày khôn lớn.
Anh vẫn mang theo hình ảnh đôi mắt huyền của em biết thức khuya dậy sớm.
Và mái tóc đọng hương canh hương bưởi quê mình.
Vọng cổ :
5. Ký ức còn in những câu chuyện tâm tình. Trước lúc chia tay bao điều em muốn nói mà thẹn thùng tay ngắt mãi cánh hoa. Tạo hoá cho em khuôn mặt hiền hoà. Đảng cho em nghị lực của tuổi thanh xuân đầy sức sống. Biết giữ trọn thuỷ chung, biết vui bằng lao động. Em không tìm những dấu chân sóng đôi ngày nào trước ngõ nhà ta mà dành thời gian để chuyển tin vui đi và đón tin chiến thắng đưa về.
6. Từ ngõ nhà ta anh mang hồn cha cùng tình mẹ và câu hát của em ra tận biên thuỳ. Dù ở phía đông, phía tây, phía Nam hay phía bắc, mặc cho gian truân và xa cách, trước sau anh vẫn vững dạ bền lòng. Trong cuộc chiến đấu mới hôm nay anh đã mang bao hoài bão và ước mong, khi đất nước bình yên xây hạnh phúc, anh mang chiến công về, em đón trước ngõ năm xưa và ta sẽ sống chung trong một căn nhà. Mẹ sẽ hái hai bông hoa hồng trước ngõ, cài lên đầu em và trên ngực anh.
Hạnh phúc riêng hoà trong hạnh phúc chung
Như trăm ngàn đôi lứa vui cùng nước non.