* Viết thật nhiều Đôi khi ta muốn viết thật nhiều Biết thật nhiều Ngành công nghiệp này cho ta biết một điều Rap là thuốc Không phải hít mà ta cần nuốt Không cần nước Homie *** lại cho ta tiếp một liều Ta vốn đã không có gì trong tay Khi ta bước vào cuộc chơi này Đâu phải bước một phát lên mây Lúc nào con người cũng đòi hỏi vậy It's ok Như lễ thường Khi tổn thương Tin từ chữa lành Nhưng nếu không ngại Có phải nỗi đau đó vẫn tồn tại đúng không? Có phải fan vẫn ở đó Đang lắng nghe tao rap đúng không? Có phải viết xong bài rap này Là tao chúc được hết gánh nạn trong lòng Có nhiều lúc trong phòng Như cuốn chiếm bị nhốt trong lòng Nếu mày chưa từng khóc Nếu suy nghĩ của mày vẫn ở trong vòng Nếu tâm gạo không thúc Màu mông này tạo động lực mày tiếp tục sống Và nếu như 10 năm trước Tao không nghe rap Bây giờ tao làm ân oan với tao Có những lúc Cuộc sống dễ dàng làm con ngây ngờ Vì sẽ giật mình nhớ nhớ biết được hoàn cảnh tới bây giờ Khi đổi thế giới Nhưng lại bị thế giới đổi thay Mắt kẹt như khúc bụng mục Bị thời gian để trôi Từng lần một chút Trong tình đấy là để con nói về hạnh phúc Tính vào phận may Tưởng nên phải khẳng thể nhìn thấy Thì mẹ sẽ tìm được hạnh phúc Trước khi muốn yêu Mẹ nhớ một điều Mẹ sẽ phải tiết lộ bấy phép mẹ thích nhiều Mẹ tôi từng nói với con trao Tiếng tưởng tới người khác Là lúc đó con đã hiểu Nhưng xã hội luôn đặc biệt Bởi vì xã con đã luôn làm tất cả Để thể trải qua rất nhiều sự đau thương Nhưng cũng không được hạnh phúc Bởi vì xã con đã luôn muốn Đằm *** được tự do Nhưng xã hội lại để bản thân tiếp tại Giật đi mạng lấp Con người vừa cung ngộ Đưa con người vừa sắp đạt Để cho nó là bức mặt Để được thứ nhất hy vọng Cũng được đến từ bản thân Với tất cả những quyết định Không tính xây dựng phát triển đồng minh